Dương Tuyết liếc thấy người sau lưng là một phụ nữ, ra sức giãy dụa, miệng ú ớ liên tục, hy vọng có ai đó để ý.
Bình thường khi ở trong phòng, vệ sĩ đều đứng canh ngoài xưởng bánh ngọt. Chuyện này cô ta đã muốn phàn nàn từ lâu, nhưng lão già cứ khăng khăng rằng công thức rất quan trọng, nhất định không thể để ai học lỏm.
Thư ký Hàn lúc này đang ở xưởng bánh ngọt chuẩn bị họp sáng. Thực ra, bữa sáng của họ thường được phục vụ tận phòng, nhưng hôm qua cô ta mua nhiều trang sức và quần áo mới, nghĩ rằng không mặc ra khoe thì thật uổng, nên đã cố tình làm nũng để đòi đến nhà ăn.
Cô ta hoàn toàn không ngờ chỉ xuống lầu ăn sáng mà cũng có thể xảy ra chuyện như thế này. Khách sạn gì mà tệ hại, còn dám tự xưng là nơi tốt nhất ở Ngoại Than.
Mã Hiểu Yến thấy tình hình sắp mất kiểm soát, trong cơn khẩn cấp liền áp dụng ngay kỹ năng từng học qua đĩa phim. Cô ta giơ tay làm động tác như cầm súng, ấn nhẹ vào thắt lưng người phụ nữ.
“Im lặng.”
Quả nhiên, cơ thể đang vùng vẫy của người phụ nữ lập tức ngoan ngoãn, im lìm bước theo Vương Hải và nhóm của hắn về phía trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT