Mấy tiếng trước, Lâm Tỉ còn lạnh mặt nhìn cáng xe cứu thương nâng Trương Dã đi, sau khi mơ màng ngồi vào xe của Đoạn Thâm mới hoàn hồn lại. Cậu sẽ không xin lỗi Trương Dã. Lâm Tỉ tỏ vẻ không vui mà nghĩ, quay đầu liếc sang Đoạn Thâm ngồi bên cạnh, người nọ nhắm mắt tựa lưng vào ghế nghỉ ngơi.
Lâm Tỉ mím môi, cúi đầu nhìn bàn tay thon dài của Đoạn Thâm để trên đầu gối. Cậu lén xòe lòng bàn tay mình ra ướm thử vào bàn tay Đoạn Thâm, phát hiện năm ngón tay của mình còn ngắn hơn cả Đoạn Thâm. Cậu bĩu môi, lặng lẽ rút tay về, nhưng đầu ngón trỏ lại xẹt nhẹ qua mu bàn tay Đoạn Thâm.
Đoạn Thâm đang nhắm mắt thì nhíu mày, vươn tay giữ bàn tay không yên phận của Lâm Tỉ lại, quở mắng: - Lâm Tỉ, đừng nghịch.
Lâm Tỉ khựng người không nhúc nhích, năm ngón tay trên bàn tay khác lén co lại.
Trương Dã đã khâu vết thương trên trán, vừa ra khỏi phòng giải phẫu, chủ tịch công ty Trương thị và bà Trương trông chừng bên mép giường. Nghe tiếng gõ cửa bèn quay đầu nhìn lại, khi thấy Đoạn Thâm mở cửa bước vào thì tỏ vẻ khó hiểu. Nhưng thấy lâm Tỉ đằng sau Đoạn Thâm thì mặt lạnh tanh.
Lâm Tỉ để ý thấy vẻ mặt hai người thay đổi, thầm cười nhạo trong lòng, tỏ vẻ cà lơ phất phơ.
Đoạn Thâm kéo Lâm Tỉ tới bên cạnh, bình tĩnh vươn một tay ôm vai Lâm Tỉ, nói: - Tỉ Tỉ, xin lỗi.
Lâm Tỉ ngơ ngác ngẩng đầu nhìn Đoạn Thâm, vẻ dửng dưng trên mặt bay biến sạch sẽ.
Giọng Đoạn Thâm hơi trầm xuống: - Tỉ Tỉ.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play