Nhưng lúc đó, nguyên chủ thực sự đã đắc tội với không ít người.

Bạch Hiểu Vũ nào biết, cô gái này biết rõ lai lịch của nguyên chủ, thậm chí còn suýt trở thành một trong vô số bà mẹ kế của cậu. Cô không để lại găng tay hay dao mổ gì đó ở bên trong trong lúc phẫu thuật, đều là do con gái nhà người ta lương thiện và có y đức tốt.

Bạch Hiểu Vũ bị Dương Vọng đen mặt nhốt vào thiết bị điều trị để tiến hành quét toàn thân, vẫn không nhớ ra, cuối cùng cậu thôi việc tìm hiểu.

Thay vào đó, cậu chuyển tâm trí sang thiết bị điều trị, trong trí nhớ, đây là thiết bị y tế có thể chữa lành vết thương ngoài nhanh chóng.

Tất nhiên, những loại gãy xương nghiêm trọng vẫn cần bác sĩ phẫu thuật, còn con người trong Tinh Tế thì nhờ thể chất và tinh thần được nâng cao cùng với sự tiến bộ của thiết bị, về cơ bản thì những căn bệnh nan y trước tận thế ở đây hầu như không đáng kể.

Vấn đề nan giải hiện tại của Tinh Tế là các bệnh về gen, trong đó bao gồm cả các triệu chứng do vật chất tối của Trùng tộc gây ra, chẳng hạn như tỷ lệ trứng mới nở giảm mạnh, khó nở, tỷ lệ sinh ra thú nhân có thể chất mạnh mẽ bẩm sinh ngày càng giảm.

Trong cuộc chiến kéo dài hàng nghìn năm giữa Tinh Tế và Trùng tộc, dù về thể chất hay tinh thần thì thú nhân đều phù hợp hơn để điều khiển cơ giáp, hàng nghìn năm qua họ luôn chiến đấu ở tiền tuyến. Có thể nói sự bình yên của vô số hành tinh trong Tinh Tế phần lớn đều do thú nhân dùng máu và thịt để chống chịu.

Trong vài trăm năm gần đây, số lượng thú nhân giảm đi, rất nhiều thú nhân nửa tiến hóa và người thuần chủng lên chiến trường, tình hình chiến sự cũng ngày càng không mấy khả quan.

Giống như hành tinh biên giới nơi cậu đang ở, ba năm trước mới trải qua một trận chiến lớn, sau chiến tranh, rất nhiều người ở đây đã rời đi, số người ở lại rất ít, sau đó công cuộc tái thiết mới đi vào đúng quỹ đạo. - Đọc truyện miễn phí tại ứng dụng T Y - T

Sau khi tái thiết thì vấn đề sinh sôi nảy nở lại nảy sinh, nơi biên giới này cái gì cũng thiếu lại còn vị trí địa lý khắc nghiệt, lạc hậu và hẻo lánh, cộng thêm Trùng tộc thỉnh thoảng quấy rối khiến nhiều người tài không muốn đến đây.

Những người như bồi dưỡng sư đều phải nộp đơn xin rất lâu, bên hành tinh Thủ Đô mới cử người đến.

Trứng mới nở trong Tinh Tế đều phải trải qua quá trình ấp nở sau khi sinh mới bắt đầu phát triển, trong đó bồi dưỡng sư đóng một vai trò rất quan trọng.

Một bồi dưỡng sư giỏi không chỉ có thể ấp nở ra những trẻ sơ sinh khỏe mạnh hơn mà thậm chí còn có thể nâng cao tỷ lệ sinh của thú nhân.

Bạch Hiểu Vũ cau mày, áp lực của cậu lại tăng thêm.

Lần kiểm tra này diễn ra rất nhanh, Bạch Hiểu Vũ vừa ra ngoài đã bị Dương Vọng đuổi đi.

Dư Tây ở bên ngoài đợi cậu, hai người đi ra ngoài rồi lên phi hành khí công cộng để về.

Bạch Hiểu Vũ nhìn cảnh vật hoàn toàn khác so với thời tận thế đang vụt qua, toàn là màu xanh lá cây và đủ loại kiến trúc, hoàn toàn không thể nhận ra rằng nơi đây từng là một chiến trường.

"Tái thiết không tệ."

Dư Tây nghe vậy liền ngẩng cao đầu đầy tự hào: "Đương nhiên rồi, phải biết rằng chúng em có Quân đoàn mười sáu đóng quân và giúp đỡ. Hơn nữa, ngay cả khi Trùng tộc đến, chúng em cũng không sợ."

Bạch Hiểu Vũ nghe thấy từ quen thuộc: "Quân đoàn mười sáu? Là quân đoàn mà chủ nhân của quả trứng đen đang ở đó sao?"

Dư Tây sờ đầu: "Quả trứng đen gì đó em không biết nhưng em biết ba năm trước, hành tinh của chúng ta được Nguyên soái Bách Thần dẫn Quân đoàn mười sáu bảo vệ."

Bạch Hiểu Vũ thấy khi trợ lý nhỏ nhắc đến Nguyên soái Bách Thần là mắt sáng rỡ lên: "Nguyên soái Bách Thần đó, cậu rất ngưỡng mộ anh ấy sao?"

Dư Tây nắm chặt tay, giọng nói bắt đầu trở nên mạnh mẽ: "Tất nhiên, anh ấy là thần tượng của cả Tinh Tế chúng ta! Anh ấy và Quân đoàn mười sáu đã bảo vệ hơn nửa lãnh thổ Tinh Tế của chúng ta, ngăn chặn Trùng tộc ở bên ngoài."

Sắc mặt cậu ấy đột nhiên thay đổi, vẻ mặt buồn bã như sắp khóc: "Nhưng nửa năm trước, anh ấy đã mất tích sau trận chiến với Trùng vương. Nhiều người nói rằng có lẽ anh ấy sẽ không trở về nữa, hu hu..."

Bạch Hiểu Vũ đang tìm kiếm thông tin về Nguyên soái Bách Thần trong đầu, ấn tượng sâu sắc nhất của nguyên chủ về người này là sự dè chừng của tất cả con cháu hoàng gia đối với Bách Thần?

Nghe vậy, cậu vội an ủi Dư Tây: "Sẽ không đâu, anh ấy sẽ trở về."

Dư Tây: "Thật sao?"

Bạch Hiểu Vũ gật đầu: "Biết đâu anh ấy chỉ đang thực hiện nhiệm vụ ở đâu đó, không tiện xuất hiện trước mọi người."

Nhìn thấy Dư Tây vui mừng ra mặt, Bạch Hiểu Vũ lại nhìn ra ngoài cửa sổ, thu biểu cảm lại, trong trí nhớ, những con cháu hoàng gia đó còn tổ chức ăn mừng sau khi tin tức Bách Thần mất tích được truyền đến.

Còn nguyên chủ khi đó đang bận rộn với sự nghiệp tranh bá của mình, không quan tâm đến điều này. Dựa vào phản ứng của họ, khả năng anh hùng trở về là không cao. ( app TYT - tytnovel )

Phi hành khí của tương lai rất nhanh, chỉ trong mười lăm phút đã trở lại Sở Bồi dưỡng.

Sở Bồi dưỡng lớn hơn cậu tưởng tượng, cả tòa nhà trông giống hình elip, giống như một quả trứng khổng lồ.

Vừa bước chân vào Sở Bồi dưỡng, trong đầu vang lên giọng nói của hệ thống: "Ting ting ting, ký chủ đã trở về Sở Bồi dưỡng trong vòng 12 giờ, tiến độ hoàn thành nhiệm vụ 50%, xin hãy tiếp tục cố gắng. Vui lòng kiểm tra tình hình của các quả trứng càng sớm càng tốt."

Bạch Hiểu Vũ dừng bước: "Tiểu Tây, đi xem mấy quả trứng trước."

Dư Tây bị sự tích cực của cậu làm cho kinh ngạc, mắt đầy phấn khích, khua tay múa chân dẫn đường phía trước.

Bạch Hiểu Vũ nhớ lại nguyên chủ đã từ chối ấp trứng, cậu ta lên phi hành khí xin kinh phí, đối xử với những quả trứng rất tùy tiện. Lúc đó, cậu ta ấp trứng chỉ nghe tai này vào tai kia, dùng chút kiến thức còn sót lại để bắt đầu.

Bạch Hiểu Vũ không khỏi ôm trán, hy vọng những quả trứng này không xảy ra vấn đề gì.

Họ đến thẳng khu vực ấp trứng trung tâm, trước mắt là thiết bị cơ giới hóa tự động quy mô lớn, cứ cách một mét lại có một cái lồng năng lượng trong suốt hình quả trứng, bên trong có một quả trứng.

Những quả trứng này có kích thước không đồng đều, Bạch Hiểu Vũ nhìn một lượt, hỏi: "Tất cả trứng đều ở đây sao?"

Dư Tây: "Vâng, tổng cộng có mười tám quả trứng ở đây."

Bạch Hiểu Vũ nhìn một hàng trứng, cố gắng tìm kiếm kiến thức chuyên môn liên quan trong đầu, cuối cùng ngoài những gì nguyên chủ đã làm trước đó, cậu chẳng còn gì cả.

Còn về cách làm của nguyên chủ, rất đơn giản, cho trứng vào lồng ấp, sau đó đổ dung dịch bồi dưỡng vào, xong!

Bọn trẻ con mấy tuổi đầu có tay là làm được.

Nhưng tiếp theo...

Bạch Hiểu Vũ: "Hệ thống, có đó không?"

Hệ thống: "Có. Ký chủ vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ, hãy kiểm tra tình trạng từng quả trứng. Gợi ý: Dùng tay chạm vào."

Đây là gợi ý gì chứ, Bạch Hiểu Vũ bất lực đành tìm một quả nhỏ nhất, dùng tay chạm vào.

Quả trứng trắng ngà bằng quả trứng ngỗng cầm trên tay có nhiệt độ thấp hơn cơ thể một chút, vỏ trứng nhấp nhô rất nhẹ, giống như quả trứng đang thở vậy.

Nếu không phải Bạch Hiểu Vũ đã có kinh nghiệm cùng với bệnh nghề nghiệp thì cậu thực sự không cảm nhận được.

Cậu vô thức nhắm mắt lại, cố gắng điều động tinh thần lực của mình xoay quanh quả trứng, sau đó thăm dò vào bên trong từng chút một.

Quả trứng này đang thở, mặc dù hơi thở chậm nhưng vẫn đều đặn, là một sinh mệnh có sức sống mãnh liệt, theo cậu đoán thì có lẽ là do thiếu dinh dưỡng.

Nhưng đó cũng chỉ là phỏng đoán mà thôi, cậu hoàn toàn không có manh mối. Vẫn cần chuyên gia đến, cậu chỉ có thể hỗ trợ ấp trứng ở bên cạnh.

Nghĩ vậy, thấy hệ thống không phản ứng.

Xem ra nếu cậu không bỏ trốn, hệ thống sẽ không kích động.

Cậu buông tay, quay sang nói với Dư Tây: "Tiểu Tây, cậu nói xem xin thêm một Dục sư từ cấp trên mất bao lâu?"

Vừa thấy hành động của Bạch Hiểu Vũ, trong lòng Dư Tây còn đang nghĩ cuối cùng Bạch Dục sư cũng chịu nhận việc ở Sở Bồi dưỡng, giờ nghe vậy sắc mặt lập tức tối sầm.

"Bạch Dục Sư, trước kia anh đã xin rồi nhưng cứ luôn bị từ chối. Việc anh được điều đến đây cũng là chúng em xin rất lâu mới được. Đây còn là lứa trứng đầu tiên, trước đây đều phải gửi đến các khu khác nhờ ấp. Nhưng mà đương nhiên những khu khác sẽ ưu tiên chăm sóc trứng của khu họ, trứng của chúng ta được ấp ra thì sức khỏe lại rất yếu, thậm chí còn ít bán thú nhân chứ huống chi thú nhân. Giờ nghe nói khu chúng ta có bồi dưỡng sư, đều nói không nhận trứng của chúng ta nữa."

Bạch Hiểu Vũ im lặng, một lúc sau xoa đầu Dư Tây: "Tôi không nói là sẽ rời đi, chỉ là tìm người chuyên nghiệp hơn đến, tôi sẽ không ấp trứng nữa."

Dư Tây lại nhìn cậu bằng đôi mắt sáng lấp lánh: "Trưởng khu nói anh là người tốt nghiệp chuyên ngành bồi dưỡng bài bản nhất của trường tốt nhất ở hành tinh Thủ Đô, anh không làm được thì người khác càng không làm được."

Cho dù là Bạch Hiểu Vũ giải thích thế nào, Dư Tây vẫn không tin.

Hệ thống lại thúc giục cậu, cậu tiếp tục sờ trứng, lần này chọn quả lớn nhất.

Tay vừa xuyên qua lồng năng lượng, lồng năng lượng bắt đầu nhấp nháy, hệ thống thông minh của thiết bị bồi dưỡng bắt đầu phát ra cảnh báo.

"Cảnh báo —— Năng lượng không đủ, vui lòng bổ sung năng lượng trong vòng ba ngày."

Bạch Hiểu Vũ quay đầu nhìn Dư Tây: "Bổ sung năng lượng thế nào?"

Dư Tây sắp khóc đến nơi: "Ba ngày trước anh nói lấy hộp năng lượng của hệ thống dùng cho phi hành khí trước, đợi anh quay lại sẽ mang theo dung dịch bồi dưỡng và hộp năng lượng về."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play