Khi nàng tỉnh lại, phần giường bên cạnh đã lạnh ngắt.
“Phu nhân dậy rồi à," mặt Mã ma ma như dán một lớp keo, nét cười thân thiện hồi trước biến mất tăm, "Mùng một tết có buổi chầu lớn, hầu gia đã rời đi từ sáng sớm. Ngài ấy dặn sau khi phu nhân thức dậy thì hãy sửa soạn để tới cổng cung điện chờ ngài ấy."
Đang tết nhất mà lại muốn giở trò gì nữa.
Diệp Cẩn gật đầu, chuyện tối qua làm vết thương trên lưỡi nàng nghiêm trọng gấp bội, hễ cửđộng là đau thấu tim – nàng hoàn toàn không nói được.
Các nha hoàn bưng chậu nước cùng khăn vải đến hầu hạ Diệp Cẩn rửa mặt chải đầu. Bữa sáng đã bày sẵn trên cái bàn thấp, nàng được đỡ ngồi xuống xong liền từ chối khi nha hoàn định đút cho mình. Cô gái tự cầm chén rồi nhấp từng ngụm nhỏ nước cơm âm ấm trong bát.
Lòng bàn tay phải của nàng bọc đến mấy lớp vải trắng, là do mảnh sứ cứa phải trong lúc nàng nổi điên vào hôm qua; may nàng còn một bàn tay lành lặn chứ không thì chắc còn chẳng cầm nổi bát.
Nước cơm tràn qua vết thương trên lưỡi nhưng cơn đau đã chết lặng. Diệp Cẩn uống cạn bát nước cơm đặc sệt, buông bát, dùng khăn lau nước dính ở khóe môi, cuối cùng bảo các nha hoàn dọn dẹp và trang điểm cho nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT