"Hầu gia, không được!"
Mã ma ma, người nãy giờ đứng im cạnh y, hét lên. Bà ta xông tới toan giật mảnh sứ khỏi tay Diệp Cẩn, đáng tiếc Cổ Quân nâng tay ngăn cản và đẩy bà ta lùi về sau ba bước.
"Ra ngoài.” Cố Quân nặng nề bảo.
"Chỉ là một con thiếp thấp kém thì sao hầu gia phải làm thế!" Mã ma ma không dám cản nữa, bèn quỳ trên đất với nước mắt giàn giụa, “Hầu gia, ả xứng sao? Ả không xứng!!"
Từng tiếng cầu xin đều đẫm máu và nước mắt.
Đúng vậy, nàng nào xứng. Cố Quân cao quý biết bao nhiêu, còn nàng chỉ là đứa con gái có mệnh mông như tờ giấy; mệnh nàng hèn mọn tới mức nếu kề mảnh sứ – thứ còn chẳng phải một thanh đao thực thụ - vào cổ y thì còn bị người ta chỉ thẳng mặt để chửi nàng không xứng.
Diệp Cẩn nhìn người đàn ông đối diện, nội tâm không một gợn sóng khi phải đối mặt với lời uy hiếp thần kinh của đối phương.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play