"Cắt!"
Cùng với tiếng hô của đạo diễn, vai Tần Vưu cũng thả lỏng theo, đây là cảnh đầu tiên Lăng Ngự xuất hiện với thân phận thật, cô muốn cố gắng hết sức để làm cho thật hoàn hảo, diễn hoàn hảo một cảnh vốn dĩ khá đơn giản, nhưng phải giữ vững sự hoàn hảo qua nhiều cảnh quay liên tiếp, dù là cô, cũng phần nào cảm thấy mệt mỏi.
May mà hiệu quả không tệ.
"Chị Tần, chị giỏi thật đấy!"
Trong tầm mắt Tần Vưu xuất hiện một thanh niên cao gần bằng cô, chàng trai có ngoại hình rất đặc biệt, mang chút nét ngây thơ, lúc này đang mỉm cười nhìn cô, hai bên má còn hiện lên lúm đồng tiền nhàn nhạt.
Tần Vưu nhớ chàng trai này, đây là một trong số những diễn viên nổi tiếng từ bộ phim "Chốn Danh Lợi", tên là Vương Hạc Hành.
Cậu ta đóng vai người sáng lập kiêm CEO cực kỳ trẻ tuổi của công ty Ma Hạp trong phim, Lý Duệ Hi.
Trong phim, vị CEO trẻ tuổi này là một thiên tài kỹ thuật, nhưng lại nhút nhát e dè, dễ mềm lòng, trong các quyết định kinh doanh thường dễ bị người khác thuyết phục, là một chú cừu non hiếm hoi trong bầy sói, tuy nhiên chú cừu này lại mang trong mình mỏ vàng, nên bầy sói hung dữ cũng chỉ có thể vây quanh cậu ta.
Vòng hạt giống của Ma Hạp là do Minh Nhật Tư Bản đầu tư, lúc đó Ma Hạp vẫn là một công ty nhỏ không ai biết đến, hai năm nay công ty mới làm dịch vụ lưu trữ đám mây không có một nghìn thì cũng tám trăm, Minh Nhật Tư Bản hoàn toàn mang tâm lý thả lưới mà đầu tư vào nó, nhưng công ty Ma Hạp nhanh chóng nổi tiếng, trở thành một trong những dự án đầu tư hot nhất trong những năm gần đây.
Vương Hạc Hành rất hợp với vai diễn này, bây giờ cậu ta chỉ mới mười tám mười chín tuổi, dáng người thon gầy, trên người hoàn toàn không có dấu vết của việc vận động và rèn luyện nhiều, ngoại hình cũng mang theo vài phần trong trẻo hiếm thấy, rất phù hợp với vai diễn CEO trẻ tuổi ngây thơ chưa trải sự đời này.
Sau này nhờ vai diễn này mà cậu ta nổi tiếng một thời gian, thu hút một lượng lớn fan mẹ có tính chiếm hữu cao, tuy nhiên thành công cũng bởi vai diễn này mà thất bại cũng bởi vai diễn này, sau đó cậu ta bị đóng khung trong những vai diễn tương tự, mãi không tìm được bước đột phá mới.
Mãi đến tập hai nhân vật Lý Duệ Hi mới chính thức xuất hiện, nên Vương Hạc Hành mới được đạo diễn Vương thông qua buổi thử vai mấy ngày trước, hôm nay có lẽ là ngày đầu tiên cậu đến phim trường. Eudora x TYT
Tần Vưu nhìn Vương Hạc Hành với vẻ mặt ngây thơ, ngây ngô đầy ngưỡng mộ nhìn mình.
Vì cô đi giày cao gót nên cao hơn cậu ta một chút, cho nên Vương Hạc Hành phải ngước lên nhìn cô, ánh mắt hơi ngước lên khiến đôi mắt cậu ta càng thêm vô tội.
Vương Hạc Hành này, hoặc là thật sự giống như nhân vật cậu ta sắp đóng trong phim với tâm tư đơn thuần đến cực điểm, hoặc là hoàn toàn ngược lại.
Tuy nhiên, cậu ta là người như thế nào, cũng không liên quan gì đến cô.
Khóe môi Tần Vưu nở một nụ cười vừa đủ nhạt nhưng cũng đủ lịch sự, gật đầu với cậu ta, hai người họ có không ít cảnh diễn chung, cô không ngại tỏ ra thiện chí.
Trên mặt Vương Hạc Hành nở một nụ cười chân thành, nhưng khi đạo diễn Vương xuất hiện, cậu ta lại ngoan ngoãn lui về chỗ tối.
Thực ra nếu theo kịch bản thì đoạn tiếp theo chính là Lăng Ngự gặp Lý Duệ Hi, nhưng kịch bản là kịch bản, trên phim trường phần lớn thời gian đều không quay theo thứ tự kịch bản.
Cảnh quay của Lý Duệ Hi và Lăng Ngự đa phần tập trung ở bối cảnh "công ty Ma Hạp", là một công ty công nghệ mới nổi, bối cảnh của Ma Hạp chắc chắn phải có cách bài trí hoàn toàn khác với những ngân hàng đầu tư, những quỹ đầu tư mạo hiểm kia, một bên là sự tinh tế lạnh lùng, một bên là phong cách công nghiệp phóng khoáng, cho nên cảnh quay của Lý Duệ Hi và Lăng Ngự không thể nào quay ở tầng này, tất cả đều được chuyển sang quay sau.
Cảnh tiếp theo Tần Vưu phải quay là một số cảnh cô trở về Minh Nhật Tư Bản sau khi đàm phán xong vòng A với Lý Duệ Hi, những cảnh quay vụn vặt lẻ tẻ này, nhìn thì không nhiều, nhưng cũng phải quay mất mấy ngày.
Mà sau khi cô quay xong phần này, đạo diễn liên tục gửi gần tám mươi trang kịch bản cho các diễn viên liên quan.
Lý do đạo diễn Vương thay đổi cách làm việc nhỏ giọt trước đây, gửi một lượng lớn kịch bản cùng một lúc, cũng là vì bối cảnh của công ty Ma Hạp.
Đối với bối cảnh của công ty Ma Hạp, đạo diễn Vương không chọn dựng phim trường, mà chọn bối cảnh thật, ông đã thuê một tòa nhà văn phòng khá phù hợp với tưởng tượng của mình ở vùng ngoại ô, nhưng lại vì vị trí quá tệ nên không mua mà chỉ thuê, do đó cần phải quay xong tất cả các cảnh ở bối cảnh này trong một lần.
Đạo diễn Vương có chút mắc chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế về sự hoàn hảo, trước mười lăm phút cuối cùng, ông sẽ không công bố tác phẩm của mình, bởi vì rất có thể ông vẫn đang sửa đổi một số câu chữ mà khán giả cho là không quan trọng vào phút cuối, đây cũng là lý do trước đó mọi người chờ kịch bản tập hai cứ như chờ nước chảy ra từ vòi, còn việc thời gian chuẩn bị của diễn viên vì thế mà bị rút ngắn, một số người trí nhớ không tốt lắm cần phải thức đêm học kịch bản, những chuyện này không nằm trong phạm vi cân nhắc của đạo diễn Vương, ông chỉ cần diễn viên xuất hiện đúng lúc và cống hiến màn trình diễn phù hợp nhất.
Sau khi nhận được kịch bản thì Tần Vưu liền lật ra xem, kịch bản gửi đến lần này cơ bản là tất cả các cảnh quay ở bối cảnh công ty Ma Hạp sau này, vì thiếu cốt truyện của những bối cảnh khác ở giữa, nên thực ra có chút thiếu sót và lộn xộn, nhưng Tần Vưu vẫn không nhịn được đọc từ đầu đến cuối, kiếp trước cô đã xem bộ phim "Chốn Danh Lợi" này vô số lần, những tình tiết ở giữa chưa được gửi đến, não cô đã tự động bổ sung trong quá trình đọc.
Trong tập ba và tập bốn, phần lớn là cảnh diễn của cô với CEO trẻ tuổi Lý Duệ Hi, trong tập hai, vì muốn gia nhập Minh Nhật Tư Bản mà Lăng Ngự đã tặng cho Ma Hạp một món quà lớn.
Sản phẩm chủ yếu của công ty Ma Hạp là một phần mềm dịch vụ lưu trữ đám mây, phần mềm của bọn họ đạt được hàng triệu lượt tải xuống chỉ sau một năm phát hành, ngay lập tức thu hút sự chú ý của tất cả các nhà đầu tư mạo hiểm, có thể nói rằng bây giờ ai cũng tranh nhau muốn rót tiền cho bọn họ.
Tuy nhiên, tuy danh tiếng của họ nổi lên trong thời gian ngắn, phát triển cực nhanh, nhưng thị trường của bọn họ tạm thời vẫn tập trung vào người dùng cá nhân, nói theo cách chuyên nghiệp hơn chính là, họ tạm thời chỉ có một sản phẩm ToC (To Customer), phải kiếm tiền từ người dùng cá nhân, tham vọng của Ma Hạp đương nhiên không chỉ dừng lại ở đó, bọn họ đã phát triển sản phẩm ToB (To Business) tương ứng, dù sao, nếu có thể chiếm lĩnh được thị trường người dùng doanh nghiệp, thì Ma Hạp thật sự có thể cất cánh, những công ty lớn kia thường có tiềm lực tài chính mạnh, hơn nữa không thể sử dụng phần mềm lậu, có thể nâng cao lợi nhuận của bọn họ một cách hiệu quả, nhưng đối với người dùng doanh nghiệp thì không dễ dàng giành được như người dùng cá nhân, một sản phẩm có công nghệ phải đủ tốt, sản phẩm phải dễ sử dụng, có thể nhanh chóng mở rộng trong thị trường người dùng cá nhân, nhưng người dùng doanh nghiệp thì khác.
Doanh nghiệp lớn giống như một người khổng lồ, cho dù là quay đầu hay cúi người hay những động tác khác, đều chậm chạp hơn người bình thường rất nhiều.
Hơn nữa, trong lĩnh vực dịch vụ lưu trữ đám mây dành cho doanh nghiệp, đã có người - công ty của ba bạn trai Phương Tử Ngọc, chính là làm cái này, hơn nữa thị phần cực kỳ cao, giống như một con rồng khổng lồ nằm chắn trước mặt công ty Ma Hạp.
Sự kiêu ngạo của Phương Tử Ngọc phần lớn thể hiện ở chỗ này, con rồng này, Khoa học Kỹ Thuật Côn Luân, đang có ý định tiến hành IPO.
Người sáng lập Khoa học Kỹ Thuật Côn Luân, cũng chính là ba của bạn trai Tạ Sở của Phương Tử Ngọc, Tạ Hưng Bang, là người có thủ đoạn cứng rắn, có quyền kiểm soát tuyệt đối đối với công ty, lại vì Khoa học Kỹ Thuật Côn Luân phát triển tốt, chưa bao giờ thiếu tiền, nên những năm nay vẫn luôn nói với bên ngoài là không có ý định IPO.
Mãi cho đến năm nay cuối cùng cũng chịu mở lời.
Trong thời đại ngân hàng đầu tư nhiều hơn dự án này, một công ty công nghệ có tiềm năng trở thành gã khổng lồ như vậy cuối cùng cũng sắp phát hành cổ phiếu ra công chúng, các ngân hàng đầu tư giống như kền kền ngửi thấy mùi xác chết, ùn ùn kéo đến.
Nếu Phương Tử Ngọc bằng lòng tiết lộ thân phận của mình, con đường thăng tiến trong ngân hàng đầu tư của cô ấy ít nhất có thể dễ dàng hơn chín mươi phần trăm, thậm chí không cần cô ấy thật sự có thể nói chuyện được với Tạ Hưng Bang, chỉ cần có mối quan hệ này, ngân hàng đầu tư tuyệt đối không ngại dành cho cô ấy một phần tài nguyên, dù sao cũng không tốn nhiều công sức, chỉ là tuyển một người làm công mà thôi, tuyển ai mà chẳng được. ( truyện đăng trên app TᎽT )
Tạ Hưng Bang làm quản lý cấp cao ở công ty khác rồi mới ra ngoài khởi nghiệp, nên khi khởi nghiệp đã không còn trẻ, bây giờ cũng đã ngoài năm mươi, do đó ông ta có ý định bồi dưỡng con trai mình là Tạ Sở, ông ta để Tạ Sở phụ trách việc ký kết hợp đồng một năm tiếp theo của một trong số những khách hàng, đây không phải là việc gì quá khó, chỉ là để cho anh ấy luyện tập mà thôi, Tạ Hưng Bang căn bản không ngờ con trai mình lại kém cỏi như vậy, ngay cả chuyện nhỏ nhặt này cũng có thể làm hỏng.
Nhưng đến khi ông ta phát hiện ra thì đã quá muộn, món quà lớn mà Lăng Ngự tặng cho công ty Ma Hạp, chính là một phần chi tiết của hợp đồng này, bao gồm việc Khoa học Kỹ Thuật Côn Luân năm nay sẽ cung cấp dịch vụ nâng cấp gì, tham số là bao nhiêu, giá cả như thế nào.
Món quà lớn mà Lăng Ngự mang đến là thứ mà Ma Hạp không thể từ chối, cô ấy không chỉ giành được quyền đầu tư vòng A cho Minh Nhật Tư Bản, mà bản thân với tư cách là nhà đầu tư cá nhân cũng có được một phần nhỏ cổ phần.
Đây là câu chuyện xảy ra trong tập hai, trong tập ba và tập bốn, chính là Lăng Ngự đại diện cho nhà đầu tư lớn nhất Minh Nhật Tư Bản tham gia vào công việc kinh doanh của công ty Ma Hạp.
Cùng một câu chuyện, góc nhìn khác nhau, cách kể cũng hoàn toàn khác nhau.
Đạo diễn Vương dù sao cũng xuất thân từ ngành đầu tư, câu chuyện của hai tập này chủ yếu được kể từ góc nhìn của Lăng Ngự, kể về việc Lăng Ngự đã rèn giũa Lý Duệ Hi thành một CEO trưởng thành như thế nào, trong kinh doanh thì nói chuyện kinh doanh, dứt khoát quyết đoán.
Nếu ông viết ngược lại thành một câu chuyện khởi nghiệp, có lẽ sẽ viết về việc CEO trẻ tuổi đấu trí đấu dũng với nhà đầu tư nhúng tay can thiệp quá sâu.
Tuy nhiên, bộ phim này dù sao cũng là phim tập thể, đạo diễn Vương không thiên vị quá nhiều về nhân vật, khán giả có thể đồng cảm với bất kỳ phe nào, không hoàn toàn nhìn từ góc độ của Lăng Ngự. Tần Vưu còn nhớ khi tập ba của "Chốn Danh Lợi" được phát sóng, trong số những khán giả đứng về phía Lý Duệ Hi còn nổ ra một cuộc tranh luận lớn —— Lăng Ngự rốt cuộc là đang "tốt bụng giúp đỡ" hay là "can thiệp quá mức" vào Ma Hạp? Lý Duệ Hi rốt cuộc có nên cảnh giác với Lăng Ngự hay không?
Một số khán giả cảm thấy Lăng Ngự trông giống như nhân vật chính mới, Ma Hạp có lẽ chỉ là một dự án để cô ấy thăng tiến, không cần quá lo lắng về sự phát triển của Ma Hạp, dù sao nếu Lăng Ngự là nhân vật chính, thì Ma Hạp chính là huy chương vinh dự trên vai cô ấy, huy chương vinh dự luôn phải hoàn mỹ xinh đẹp, nhưng cũng có người cảm thấy suy nghĩ trên quá ngây thơ, ban đầu bọn họ còn tưởng Phương Tử Ngọc là nhân vật chính, kết quả không để ý thì nhân vật chính ban đầu này đã trở thành tấm gương xấu, ai mà biết được trên người Lăng Ngự có plot twist hay không…
Khán giả còn giữ lại chút lý trí, Lý Duệ Hi trong phim lại hoàn toàn bị sự giúp đỡ tận tình của Lăng Ngự làm cho mờ mắt, Lăng Ngự đối với cậu ta không phải trăm sự chiều theo, thậm chí đôi khi còn nói ra những lời đau lòng, nhưng càng như vậy, Lý Duệ Hi càng cảm thấy cô ấy thật lòng thật dạ đối xử tốt với cậu ta, thậm chí còn mời cô ấy nhảy việc gia nhập Ma Hạp.
Vào cuối tập bốn, trong hội đồng quản trị của Ma Hạp, lại có thêm một cái tên mới - Lăng Ngự.
Hội đồng quản trị của Ma Hạp từ bốn ghế tăng lên năm ghế, Lý Duệ Hi chiếm hai ghế, Minh Nhật Tư Bản chiếm hai ghế, Lăng Ngự chiếm một ghế.
Trái tim khán giả cũng lập tức treo lên cổ họng.