Vương Lệ Trân không làm được những việc này, nghĩ thôi đã thấy thật khó làm rồi. Đương nhiên người trẻ tuổi sẽ có tính toán và kế hoạch của người trẻ tuổi, bà ấy cũng không nhúng tay quá nhiều làm gì, chỉ nói: “Làm việc mệt mỏi thì nghỉ ngơi một chút.”
Ba người cứ thế cùng nhau nói về việc này và một số việc nhà xuyên suốt bữa cơm. Mãi cho đến khi ra khỏi quán cơm, về đến nhà rửa mặt xong rồi lên giường, Vương Lệ Trân vẫn không nói với Ninh Hương và Lâm Kiến Đông về chuyện Giang Kiến Hải.
Theo bà ấy thấy thì Giang Kiến Hải đã sớm không còn liên quan gì tới cuộc đời của Ninh Hương nữa. Cho dù giữa anh ta và Lưu Doanh có thế nào, có tra tấn trả thù nhau thế nào thì cũng không liên quan gì đến Ninh Hương. Những chuyện tệ hại này hãy để cho nó lặng lẽ rời đi đi.
Tóm lại là về sau đừng bao giờ nhìn thấy mặt nhau nữa.
Sau khi nghe được chuyện của Giang Kiến Hải, thậm chí bà ấy còn cảm thấy may mắn, may mắn lúc trước anh ta không ưa Ninh Hương, rất sảng khoái mà ly hôn với Ninh Hương. May mắn là Ninh Hương chạy trốn đủ nhanh, không đắp cả đời lên người anh ta.
Nghĩ đến những việc này, Vương Lệ Trân nhắm mắt lại rồi cũng chậm rãi chìm vào giấc ngủ.
Ninh Hương và Lâm Kiến Đông ở bên ngoài bôn ba thật sự rất mệt mỏi, sau khi rửa mặt xong thì từng người lập tức đi về phòng ngủ bù.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT