Trong lòng cô đang nghĩ gì mà sao lại hỏi cái này? Sao đột nhiên lại hỏi cái này? Vương Lệ Trân suy tư trong lòng, nhưng vẫn bà ấy vẫn kìm nén lại cảm xúc rồi mới hỏi một câu: “Sao vậy? Cháu xem lâu như vậy rồi bà có nói nó có chỗ nào không tốt đâu?”
Ninh Hương cười rộ lên, nhìn bà ấy rồi hỏi tiếp: “Vậy nếu cho anh ấy làm cháu rể của bà thì bà cảm thấy thế nào?”
Vương Lệ Trân nghe được lời này thì hơi ngẩn người, bà ấy nhìn chằm chằm Ninh Hương một hồi lâu, sau đó chớp mắt chậm rãi nói: “Lời này của cháu là có ý gì vậy? Cháu và Kiến Đông, hai người các cháu…”
Ninh Hương nhếch môi tươi cười, chân mày khẽ nhướng lên nhìn về phía Vương Lệ Trân: “Bọn cháu ở bên nhau.”
Nghe được lời này, cả người Vương Lệ Trân ngẩn ngơ. Bà ấy thấy Ninh Hương chỉ chớp mắt, phải hơn nửa ngày sau mới phản ứng lại. Bà ấy chợt vỗ đùi mình một cái rồi cười rộ lên nói: “Ôi, chao ôi! Cuối cùng bà cũng chờ được đến ngày hôm nay rồi!”
Ninh Hương cũng hơi trợn tròn mắt: “Bà ơi, bà vậy mà lại đang chờ đợi loại chuyện này?”
Hiện tại Vương Lệ Trân không cần giấu giếm nữa: “Thằng bé Kiến Đông tốt như vậy, sau bà có thể không tưởng tượng một chút chứ? Nhưng nếu cháu không thích nó thì bà cũng không nói ra làm gì. Hai người các cháu ở bên nhau thì bà cũng yên tâm rồi. Những người khác nói cái gì mà thích cháu, muốn chăm sóc cháu, bà đều không tin tưởng. Có rất nhiều người ba hoa nói toàn lời ngon tiếng ngọt, nhưng bà chỉ tin tưởng một mình Kiến Đông thôi. Cho dù sau này bà không còn nữa thì nó cũng sẽ chăm sóc cháu thật tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play