Vương Lệ Trân hơi trợn mắt: “Hai người đều chết hết?”
Bà Lý gật đầu: “Đúng vậy đó, bà nói xem có thấy đáng sợ không? Lúc ấy tôi nghe người ta nói mà cảm thấy thật đúng là hù dọa người khác mà, nghe nói người đàn ông kia xuống tay rất độc ác, chắc hẳn là hận vợ mình muốn chết rồi. Bản thân cũng không bỏ chạy, hai người chết chung luôn.”
Vương Lệ Trân nhìn bà Lý, lông mày bà khẽ nhíu lại, im lặng một lúc không nói gì. Một hồi lâu sau mới kịp phản ứng, bà ấy đảo mắt hỏi bà Lý: “Người đàn ông kia, anh ta liệu có phải họ Giang không nhỉ?”
Bà Lý trầm ngâm suy nghĩ một lát: “Hình như đúng là như vậy thật…”
Bà ấy nói xong lại kể thêm: “Nghe nói anh ta không phải người thành phố, chỉ tới đây bày sạp bán hàng thôi, người ta đều cho rằng anh ta là lưu manh không con không cái, ai biết đâu người này lại còn có một người vợ đã từng bỏ trốn. Sau đó tôi còn nghe người ta nói anh ta còn có ba đứa con nhỏ nữa.”
Nói xong, bà ấy nhìn về phía Vương Lệ Trân thắc mắc: “Bà biết người này à? Có phải là người quê bà không?”
Nghe bà ấy nói thế, Vương Lệ Trân cũng không muốn lôi chuyện giữa Giang Kiến Hải và Ninh Hương ra tán gẫu, dù sao anh ta và Ninh Hương đã không còn liên quan gì tới nhau từ lâu rồi, vì vậy Vương Lệ Trân vội vã lắc đầu đáp: “Chuyện này tôi còn không biết, làm sao lại quen người kia được? Chẳng qua tôi thuận miệng nên mới hỏi một chút thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT