Tối hôm qua Ninh Hương uống đến mức hơi lâng lâng, thế nhưng cô cũng không say, mà ở trong trạng thái thoải mái nhất, đầu óc cô vẫn hoàn toàn tỉnh táo. Toàn bộ những lời nói sau khi họ đi ra khỏi phòng ăn, tất nhiên cô đều nhớ hết.
Ninh Hương và Lâm Kiến Đông nhìn nhau một lúc, đều không kìm được mà nở nụ cười. Sau đó cô cũng hắng giọng, ánh mắt hạ xuống nhìn bánh sủi cảo tôm, cô dùng đũa kẹp lấy miếng sủi cảo, trong miệng nói: “Đều nhớ ạ.”
Lâm Kiến Đông lại hỏi cô: “Vậy có còn tính không?”
Ninh Hương gắp miếng sủi cảo tôm đưa đến miệng mình cắn một miếng, từ từ nhai, đồng thời nhìn biểu cảm trên khuôn mặt và trong ánh mắt của Lâm Kiến Đông. Chờ nuốt xong miếng sủi cảo tôm, cô “ừ” một tiếng nói: “Đương nhiên là tính rồi.”
Sau đó hai người nhìn nhau mấy giây, chợt ăn ý cùng cười lên, trong đáy mắt mỗi người đều có chút ngọt ngào.
***
Sau khi ăn sáng và thu dọn hành lý trong khách sạn xong, Ninh Hương và Lâm Kiến Đông nhanh chóng quay về Tô Thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play