Thật ra Ninh Hương cũng cảm thấy Sở Chính Vũ không có cái gì là không tốt, ngược lại cảm thấy cậu ấy tốt về mọi mặt, bất kể là ngoại hình, hay là thành tích học tập, hay là hoàn cảnh gia đình, cậu ấy đều hơn hẳn những bạn học khác, tích cách cũng rất tốt, vô tư thoải mái có khiến cho người khác vui vẻ, trong trường học nữ sinh có thiện cảm đối với cậu không phải là ít.
Xét về hoàn cảnh gia đình, sau khi cậu ấy tốt nghiệp chỉ có thể giỏi hơn chứ không thể thua kém người khác.
Nếu thật sự bây giờ Ninh Hương chỉ là một cô gái hai mươi hai tuổi chưa có kinh nghiệm trong chuyện tình cảm, có thể cô đã rung động vì cậu ấy từ lâu. Nhưng bây giờ cô không có tâm trạng, cô còn rất nhiều chuyện quan trọng phải làm.
Sở Chính Vũ ngồi bên bàn ăn nhìn cô ra khỏi căn tin, trong lòng nổi lên một trận bão tuyết. Nhưng cậu ấy cũng không phải người dễ đau buồn, bi ai, ngồi tiêu hóa cảm xúc bị từ chối một lúc, lại cúi đầu ăn một miếng cơm to.
Cơm nước xong quay trở lại ký túc xá nằm lên giường, kê cánh tay lên cái gối trên đầu giường lại bắt đầu thất thần.
Nhìn cậu ấy như vậy, bạn cùng phòng lại đến hỏi cậu ấy đã xảy ra chuyện gì.
Thật ra cậu ấy cũng không giấu diếm, ánh mắt không chuyển động nói: “Bị từ chối.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT