Chẳng qua lần này nhà họ Triệu cũng coi như hạ thủ lưu tình, không lấy hết tất cả đống lương thực đi, không đập phá ngôi nhà nhỏ của nhà họ Ninh, cũng không phá hỏng hai cái tài sản duy nhất của nhà họ Ninh bây giờ - cái chảo sắt nhỏ với hai cái bát sứ trắng.
Liên tục gặp khó khăn, Ninh Kim Sinh cùng Hồ Tú Liên giống như cũng đã cam chịu số phận, giống như Vương Lệ Trân, bắt đầu cụp đuôi học cách cư xử cẩn thận với mọi người trong thôn. Cả nhà đã suy bại thành thế này, sao còn thể sống hạnh phúc ở trong thôn được.
Bị người khác bắt nạt, cũng không dám giương nanh múa vuốt, gặp ai cũng ba chân bốn cẳng chạy.
Ninh Hương ngồi trên bàn học xem xong bức thư, trong lòng không có lấy một suy nghĩ hay chút bất ổn dư thừa nào, gập bức thư lại cho vào trong phong thư, để phong thư vào ngăn tủ giữa, để cùng với mấy bức thư đã nhận lúc trước đó, giống như cất giấu một bộ sưu tập về đời người.
Sau khi mùa đông đến, thời tiết ở thành phố Tô cực kỳ lạnh. Ninh Hương được sinh ra và lớn lên ở vùng này, cho nên đã quen với loại khí hậu như thế này. Nhưng ở ký túc xá có mấy người không chịu nổi, chỉ nói ở đây lạnh thấu xương thấu tủy.
Trường học khai giảng đầu năm, đó là vào khoảng đầu tháng ba, khi cành liễu đâm chồi nảy lộc, chưa được trải nghiệm qua cái lạnh của thành phố Tô. Bây giờ đang là mùa đông, đi đến đâu cũng chỉ cảm thấy như có máy điều hòa dán lên mặt, buổi tối ngủ bên tai đều bị lạnh buốt.
Trương Phương là người không thích nghi được nhất nói: “Mình còn nghĩ mùa đông này không cần mặc áo bông đâu, vẫn hay nghe ‘Trên có trời, dưới có Tô Châu’, mình còn nghĩ bốn mùa đều giống như mùa xuân, mới đến đây học đại ta, học. Không ngờ còn lạnh hơn ở phương Bắc chúng, mặc nhiều quần áo vậy mà vẫn chưa thấy đủ, mùa đông này mình xem như mình cũng cảm nhận được thế nào là lạnh thấu xương.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT