Ninh Kim Sinh và Hồ Tú Liên giẫm phải đinh ở nhà họ Lâm, không hỏi được tung tích của Ninh Hương như mong muốn, sau khi bị bốn anh em Lâm Kiến Đông dọa cho thì cũng không dám đến hỏi chuyện này nữa, nhưng cũng chưa bỏ cuộc với chuyện này.
Mấy ngày sau đó, Hồ Tú Liên đều không đến công trường làm việc, sáng nào thức dậy bà cũng qua loa cho một ít cơm vào nồi để Ninh Ba Ninh Dương dậy thì ăn, khi Ninh Kim Sinh đến đội sản xuất làm công, bà cũng ra ngoài cùng. Đi khắp nơi tìm nhà thuyền của Ninh Hương.    
Sau vài ngày tìm kiếm như vậy, cả hai chân đều nhức mỏi, cánh tay bị đau vì chèo thuyền nhưng cũng không thấy nhà thuyền của Ninh Hương ở xung quanh. Nếu còn tìm ra xa hơn, vậy thì phạm vi sẽ càng lớn, nhìn nhìn xung quanh cũng không biết đi đâu mà tìm. 
Sau một ngày tìm kiếm cuối cùng, Hồ Tú Liên kéo tay chân mệt mỏi trở lại, nấu cơm rồi ngồi xuống ăn, mệt đến chết nhưng cầm đũa lại chả buồn ăn, nói với Ninh Kim Sinh: “Đều đã tìm hết một lượt rồi, thực sự là tìm không thấy.”
Ninh Kim Sinh biết ngay là như vậy, ông nghẹn một hơi, thật ra còn muốn đi tìm Lâm Kiến Đông. Nhưng khi nghĩ đến bốn anh em nhà họ Lâm, đặc biệt là bộ dáng Lâm Kiến Bình cầm xẻng, ông đành cứng rắn nhịn cục tức này xuống.     
Trong lòng ngột ngạt không nói ra được, quả thực thì ăn không được bao nhiêu, vài hạt cơm trong miệng nhai cả nửa ngày.    
Quả thật không phải là chuyện không nói ra thì có thể tránh được, sau khi Ninh Kim Sinh nuốt miếng cơm nhai như nhai sáp trong miệng xuống, hít sâu một hơi nói: “Tìm cách mượn tiền trước đi, có thể vay bao nhiêu thì vay. “     

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play