Bà nóng vội, hét vào mặt anh cả bà: “Nhà ai mà chả gặp chút khó khăn, nhà em bây giờ gặp phải khó khăn như vậy, mọi người không giúp đỡ chút nào, thật sự nhìn gia đình chúng em chết sao? Cần người thân làm gì, không phải là để giúp đỡ lẫn nhau sao? “
Anh cả bà bất lực nói: “Nhà chúng ta như thế nào chẳng lẽ em không biết sao? Chúng ta thật sự không có tiền cho em mượn, cho em mượn một hai đồng thì có tác dụng gì, đó là hai trăm đồng đấy, ban đầu sao em lại dám yêu cầu hai trăm đồng tiền sính lễ ?! “
Sao lại đổi lỗi cho bà rồi, Hồ Tú Liên xúc động mở miệng nói: “Đó là vì nhà họ yêu thích A Lan nhà em, muốn cưới A Lan nhà em về nhà sống một cuộc sống tốt đẹp. Đây là tấm lòng của bên nhà trai, là thành ý!”
Anh cả bà không muốn cùng bà tranh cãi những chuyện này, đưa tay sờ túi áo trong ngực, lấy ra một xấp tiền giấy, ném tới trước mặt Hồ Tú Liên nói: “Trên người anh chỉ có từng này tiền, em muốn lấy thì lấy, nhiều hơn cũng không có.”
Hồ Tú Liên nhìn lên bàn một cái, mấy phiếu này cộng lại cũng không được năm đồng. Chút tiền này thì có tác dụng gì, đây chẳng phải dùng để đưa người ăn xin à? Bà cần gom hai trăm đồng, ba bốn đồng này thì có tác dụng gì.
Mà chị dâu cả của Hồ Tú Liên ngay cả chút tiền này cũng không muốn cho mượn, lặng lẽ đưa tay ra lấy lại xấp tiền, cố tình nhẹ nhàng nói: “Em à, đều nói là anh em giúp đỡ lẫn nhau, nhưng khi nhà em trèo lên làm thông gia với nhà họ Giang sống nở mày nở mặt cũng đâu có không quay lại giúp chúng ta đâu “
Lúc đó thì hả hê đắc chí trước mặt họ, một bộ dáng vô cùng coi thường họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT