Xem ra Sở Chính Vũ đang cố tình đứng đợi cô vậy, khi nhìn thấy cô liền chạy nhanh đến trước mặt cô và khẽ điều chỉnh hô hấp nói: “Nghe nói cô bị giáo viên phụ đạo mắng hả, tôi đến ký túc xá tìm cô mà cô không ở đó.”
Chuyện này Ninh Hương cũng coi như là qua chuyện rồi, giọng điệu của cô nhẹ nhàng nói với Sở Chính Vũ: “Không sao, chỉ là phê bình bằng miệng vài câu thôi, rất cảm ơn anh đã mượn máy ghi âm cho chúng tôi, người trong ký túc xá của tôi khá thích đấy, họ đã được thử thứ mới mẻ.”
Sở Chính Vũ đi theo cô lên lầu: “Nếu sớm biết như thế thì tôi đã không lấy cho cô nghe rồi.”
Ninh Hương nói với anh: “Không có liên quan đến anh, là chúng tôi tự mình không cẩn thận thôi.”
Sở Chính Vũ vẫn cảm thấy có lỗi nhưng khi đến cửa phòng tự ôn thì hai người liền cùng nhau không ai nói gì ảnh hưởng đến người khác, Ninh Hương đi vào tìm chỗ trống ngồi xuống, Sở Chính Vũ cũng ngồi xuống bên cạnh cô.
Tới phòng tự ôn Ninh Hương liền không nghĩ đến những chuyện khác nữa, cô mở sách ra tập trung học hành, sau đó vừa xem được nửa trang sách thì một cuốn vở ghi chú có đựng hai viên kẹo đường đặt ngay trước mặt cô.
Phía dưới hai viên kẹo đường có ghi bốn chữ: [đền lại cho cô]
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT