“Không có ý nghĩa gì.”
“Em không có tâm trạng hao tổn tinh thần vào những chuyện này.”
Nói rồi cô lại nhìn Lâm Kiến Đông cười nói: “Em rất tích cực, đời người quý giá, thay vì đi tìm một người vùi đầu vào tình yêu thì chi bằng làm những chuyện vui vẻ hơn chẳng phải tốt hơn sao, vì dụ như làm thêm vài sản phẩm thêu thùa lợi hại, nói không chừng có một ngày nào đó em có thể trở thành đại sư, sau đó đi dạy cho những cô gái nhiệt tình yêu thích thêu thùa y như em vậy.”
Lẽ ra cứ tưởng Ninh Hương từng bị tổn thương, trong lòng có ám ảnh nên không đồng ý tiếp xúc với chuyện tình cảm nhưng khi nghe cô nói đến cuối thì trong lòng Lâm Kiến Đông bỗng có cảm giác thả lỏng và hết sức thoải mái.
Lâm Kiến Đông vẫn không nói gì cả, Ninh Hương lại nói: “Nếu như có một ngày thật sự có một người khiến em cảm thấy có thể ở bên nhau, ở bên nhau lại rất thoải mái, trong lòng cũng rất bình yên, đơn giản không cần suy nghĩ lo âu nhiều, em ngồi bên cạnh cửa sổ làm thêu thùa, anh ấy ngồi bên cạnh em đọc sách, khi khát nước sẽ rót cho em một ly thì em cũng không từ chối tình yêu đâu.”
Không cần phải mãnh liệt bùng cháy, không cần khắc cốt ghi tâm, chỉ cần tình yêu đơn giản với hai đôi đũa hai chén cơm thôi.
Không cần quá nhiều sự nhiệt liệt, cũng không cần ngày nào cũng là màu hồng, chỉ cần có thể ở bên cạnh nhau quan tâm chăm sóc cho nhau, bất cứ khi nào, những lúc mệt mỏi quay đầu lại thì có một người mãi mãi đứng ở phía sau mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play