Bởi vì máy thu thanh là Sở Chính Vũ cho mượn, dù sao mượn đồ của người ta dùng không hai ngày thì rất xấu hổ, vì thế mấy người Trương Phương, Cố Tư Tư và Ninh Hương bàn bạc một chút, mọi người góp một ít tiền mua vài món đồ cho Sở Chính Vũ.
Sau khi mua đồ xong, mấy người Ninh Hương cũng không giữ máy thu thanh lại để nghe nữa. Bọn họ nghe hai ngày nếm trải cảm giác mới mẻ xong, qua cơn nghiện, Ninh Hương bèn bọc máy thu thanh và đồ mua về vào cùng với nhau, cầm đi trả lại cho Sở Chính Vũ.
Sở Chính Vũ nhìn thấy Ninh Hương đến trả máy thu thanh, cậu ấy cười một tiếng nói: “Cho cô mượn chơi hai ngày, không ngờ cô lại chỉ chơi đúng hai ngày thôi?”
Ninh Hương không nói nhiều chuyện này với cậu ấy, cô đưa bọc áo khoác quân phục đặt vào trong lồng ngực của Sở Chính Vũ, lại giống như cậu ấy, xoay người trực tiếp rời đi, đồng thời còn ném lại một câu: “Nghe nhiều ảnh hưởng tới học tập.”
Cô nói ảnh hưởng tới học tập song cũng chỉ là thuận miệng nói bừa thôi, chẳng qua là do không thích mượn đồ của người khác dùng mãi mà không trả. Nhưng Ninh Hương giao đồ xong vừa mới trở lại phòng học ngồi xuống chưa được bao lâu, lời này đã phần nào ứng nghiệm.
Lớp trưởng Chu Tùng Dân từ bên ngoài trở về, sau khi vào cửa sau lớp thì nhìn Ninh Hương và những người khác cùng phòng ký túc xá cô nói một câu: “Ninh Hương, Cố Tư Tư, Hứa Lệ San, Trương Phương, Triệu Cúc, Hồ Nguyệt, Tống Tử Trúc, thầy Vương phụ đạo gọi các cậu tới phòng làm việc một chuyến.”
Nghe cậu ta nói như thế, Ninh Hương và những bạn cùng phòng khác đều hơi bất ngờ, trong tiềm thức đều có linh cảm không tốt. Trương Phương đứng lên, không đi ra khỏi bàn mà nhìn Chu Tùng Dân hỏi trước một câu: “Thầy Vương tìm bọn tôi có chuyện gì vậy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT