Có người xin lỗi thay chứng tỏ nhà họ Phan quan hệ rộng, điều này sao lại không tốt chứ?
Phan Gia Vinh lập tức hưởng ứng: “Tất nhiên là tốt rồi, cũng cảm ơn người vô danh kia.” Sau đó, ông ta nâng ly: “Vậy chúng tôi xin cạn ly này, ngài Hoắc cứ tùy ý.”
Hoắc Cẩm Tây nâng ly tượng trương, không uống một giọt nào. Phan Gia Vinh cũng không để ý, uống cạn rượu rồi lại nói vài câu khách sáo, sau đó đặc biệt giới thiệu cậu con trai cả ngồi bên cạnh.
Phan Thiếu Dương lập tức ngồi thẳng người, chỉnh lại cổ áo, chuẩn bị mở miệng tự giới thiệu, nhưng Hoắc Cẩm Tây đã hờ hững cụp mắt, dáng vẻ lạnh lùng xa cách.
Bên cạnh, Thẩm Triết mỉm cười mở lời: “Nếu cậu cả Phan có ý muốn hợp tác, có thể hẹn tôi trước.”
Ý là Phan Thiếu Dương còn chưa đủ tầm để kết giao với Hoắc Cẩm Tây. Không thấy trong mắt anh, ngay cả ông Phan cũng chỉ là một câu “ông Phan” thôi sao.
Phan Thiếu Dương lúng túng đáp lời, Phan Gia Vinh cũng nóng mặt, bèn không nói nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT