Họ ở phủ hai ngày, đến ngày thứ ba thì Hoắc Cẩm Tây đưa Mạnh Nam Chi về Tây Viên, lý do là gần tập đoàn hơn, tiện cho anh đi lại.
Nói cũng đúng, mấy ngày nay anh đều về phủ hai lượt mỗi ngày. Sáng đi làm, trưa về ăn cơm cùng Mạnh Nam Chi, ăn xong lại vội đi làm tiếp. Buổi chiều anh cũng không đi xã giao mà đều đẩy hết cho Giang Hoài Bính hoặc các phó tổng của tập đoàn.
Chính vì vậy mà Hoắc Giản Hủy – nữ CEO trước nay không cần đi xã giao – năm nay cũng phải ra mặt mấy lần.
May mà hiện tại địa vị của nhà họ Hoắc rành rành ở đó, không ai dám làm khó hay ép rượu Hoắc Giản Hủy, phần lớn chỉ ăn bữa cơm, bàn chuyện hợp tác.
Sau khi về Tây Viên, Mạnh Nam Chi thoải mái hơn rất nhiều. Ăn ngủ không phải dè chừng ai, muốn ăn gì thì ăn, muốn ngủ đến lúc nào thì ngủ.
Có điều trước đây đã quen bận rộn, nhàn rỗi vài hôm là cô lại thấy chán. Đúng lúc này, Đồ Thanh Vân về Bắc Kinh, Mạnh Nam Chi liền nhờ chú Bình đưa cô đến công ty vệ sĩ trước kia.
Nói là công ty vệ sĩ, nhưng vì lúc đầu anh cả Đồ Long Huy không đủ vốn, không thể thuê được văn phòng đàng hoàng ở nơi tấc đất tấc vàng như Bắc Kinh, nên cuối cùng đành thuê một căn hộ ba phòng ngủ một phòng khách trong khu chung cư mà Nam Chi và Thanh Vân thuê để làm văn phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT