Khi cô ôm chặt lấy anh, anh cũng siết chặt cô vào lòng. Ánh nắng vàng rực rỡ len qua rèm cửa lay động, nhảy múa trên bóng hình hai người đang ôm nhau.
Cuối xuân lặng lẽ trôi qua, cái nóng hừng hực của mùa hạ kéo đến – giống như họ, giống nhưng những người yêu nhau cuối cùng cũng trùng phùng, như những mầm non đang lớn, căng tràn sức sống. 
Rất lâu sau Hoắc Cẩm Tây mới nới lỏng vòng tay, định nói gì đó thì cảm giác không ổn, lập tức đỡ lấy cơ thể cô đang ngã ngửa ra sau.
Anh ôm lấy cô, cổ họng nghẹn lại: “Nam Chi?”
Mạnh Nam Chi nhắm mắt, đầu nghiêng sang một bên, không phản ứng.
Hoắc Cẩm Tây sờ trán cô rồi lại gọi cô, vẫn chẳng có động tĩnh gì. Anh bế cô lên, lao xuống tầng.
Trần Nham đang buồn chán chờ đợi, cũng đã chuẩn bị tinh thần cho việc có thể sẽ không về Bắc Kinh sớm như dự tính. Bụng hơi đói, anh ta mở cửa xuống xe, định đi kiếm đồ lót dạ...

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play