Máy bay hạ cánh xuống Bắc Kinh đã là hơn sáu giờ chiều. Bầu trời âm u, gió phương Bắc rét lạnh rít gào từng cơn.
Mạnh Nam Chi không lo cho mình, mà vội cầm một chiếc áo lông dày cho sư phụ.
Chuyến bay kéo dài ba tiếng, Trần Gia Vệ ngủ suốt ba tiếng đó. Khi máy bay hạ cánh ông mới tỉnh lại. Cả ngày nay tinh thần ông khá tốt, cũng miễn cưỡng ăn được nửa bát cơm.
Lần nữa quay lại thành phố xa cách đã lâu, ông hít sâu một hơi, cảm nhận cái lạnh quen thuộc trong không khí.
Tây Nam đã vào xuân, thời tiết bắt đầu ấm lên, sau Tết, ngày nào cũng nắng chói chang. Nhưng Bắc Kinh thì vẫn lạnh như mọi khi.
Nhất là khi cửa khoang máy bay mở ra, những luồng gió lạnh ùa vào, khiến tay chân Mạnh Nam Chi nhanh chóng mất nhiệt. Cô vội mặc áo lông cho sư phụ, rồi xoay người định đến phòng ngủ để lấy áo thì một chiếc áo khoác dạ màu đen còn vương mùi hương quen thuộc đã khoác lên vai cô.
Mạnh Nam Chi quay đầu nhìn. Anh mặc vest xanh đậm, một tay đút túi, im lặng nhìn cô, như thể người vừa khoác áo cho cô không phải là anh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT