Ra ngoài cô mới biết tuyết đã rơi suốt ba ngày ba đêm. Trong tầm mắt là một màu trắng xóa, xe cộ trên đường cũng vơi đi quá nửa.
Bắc Kinh như bỗng chốc yên ắng hẳn, chỉ còn lại âm thanh những bông tuyết rơi lả tả.
Mạnh Nam Chi dựa lưng vào ghế, trong xe bật nhạc nhẹ, hệ thống sưởi cũng mở vừa đủ. Xe chạy được một đoạn thì cô bắt đầu buồn ngủ, mí mắt không kìm được sụp xuống.
“Buồn ngủ thì chợp mắt một lát đi, đến nơi anh gọi em.”
Thế là mí mắt Mạnh Nam Chi hoàn toàn khép lại. Hoắc Cẩm Tây nhìn cô, tăng nhiệt độ điều hòa, tắt nhạc, yên lặng lái xe về phía Tây thành phố.
Hơn bốn mươi phút sau, chiếc SUV rẽ qua bức tường gạch xanh ngói đen, tiến đến trước cánh cổng lớn màu xám phía Nam. Camera nhận diện biển số xe, cổng tự động mở ra, Hoắc Cẩm Tây lái xe vào.
Ánh tuyết trắng khuất hẳn sau khi cánh cổng đóng lại, thay vào đó là ánh đèn vàng ấm áp của gara để xe. Chiếc SUV đi xuống gara, chạy đến chỗ trống rồi dừng lại. Hoắc Cẩm Tây tắt máy, lúc này mới nghiêng đầu nhìn sang ghế phụ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play