Buổi sáng sau hôm tuyết rơi luôn sáng hơn những ngày không có tuyết, cả thế giới khoác lên mình một lớp ánh bạc. Cố Cung với tường đỏ mái vàng cũng đón những du khách đầu tiên của năm mới.
Hoắc Cẩm Tây dựa vào đầu giường đọc tin tức, trong lòng ôm một cái đầu bù xù. Chỉ cần anh hơi động đậy, thứ trong tay cô sẽ chịu khổ.
Anh bất lực đặt điện thoại xuống, thật sự không hiểu cô lấy đâu ra thói xấu này, nửa đêm mò sang rồi nắm chặt không buông. Nếu không phải anh giật mình tỉnh dậy và giữ lại, e là cô đã coi anh như cây gậy mà nghịch rồi.
Cả đêm anh không ngủ, cảm giác căng tức không dễ chịu chút nào.
Điện thoại vừa đặt xuống lại rung lên, anh liếc nhìn, là chú Cát. Đầu ngón tay trượt trên màn hình, không bắt máy.
“Mấy giờ rồi?” Giọng nói ngái ngủ từ trong chăn truyền ra, Hoắc Cẩm Tây kéo chăn xuống, để lộ nửa khuôn mặt cô, rồi đáp: “Sáu rưỡi.”
Mạnh Nam Chi “ồ” một tiếng. Cái đồng hồ sinh học chết tiệt này, đến cả ngày nghỉ cũng không tha. Cô hơi cựa quậy, rồi chậm chạp nhận ra mình đang cầm gì đó.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT