Phan Thiếu Phàm đút hai tay vào túi, lững thững đi tới, liếc nhìn hai người: “Ồ, vừa nhìn nhầm, không để ý thì ra là chú Thôi... Tới đây liền nghe thấy tiếng cắn loạn, còn tưởng nhà nào thả chó vào chứ.”
Sắc mặt Thôi Gia Kim và Thôi Thịnh thay đổi theo từng lời anh ta nói, đặc biệt là Thôi Thịnh, tuổi trẻ nóng máu, nào chịu được khiêu khích, lập tức siết chặt nắm đấm, lao tới: “Mẹ mày...” 
Thôi Gia Kim vội kéo con trai lại, nhìn Phan Thiếu Phàm mặt mày sa sầm, cười xin lỗi: “Mời cậu Phan vào trước, mời vào trước...”
Phan Thiếu Phàm liếc hai cha con bọn họ giận mà không dám nói, “hừ” một tiếng, đút tay vào túi, ung dung bước vào sảnh tiệc, bóng lưng toát vẻ bất cần đời.
Để lại hai cha con nhà họ Thôi sắc mặt vô cùng khó coi.
Thôi Thịnh vùng tay khỏi Thôi Gia Kim, chỉnh lại nút thắt cà vạt, cười khẩy: “Ra vẻ gì chứ, nếu không phải Phan Thiếu Dương xảy ra chuyện thì làm gì đến lượt nó vênh váo như hôm nay, trước kia còn chẳng có tư cách xách giày cho ông đây! Thằng vô dụng!” 
Thôi Gia Kinh cũng khịt mũi, thấp giọng nói: “Thời thế thay đổi, nó gặp may, ông Phan tìm cho nó một vệ sĩ giỏi giúp nó lật đổ Phan Thiếu Dương, nếu không thì làm gì có ngày hôm nay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play