Ăn sáng xong, Hoắc Cẩm Tây lên tầng thay đồ, Mạnh Nam Chi cũng nhanh chóng tăng tốc, ăn hết bát cháo, đĩa rau củ, ngay cả bánh mì cũng không thừa một mẩu, cuối cùng còn uống cạn ly sữa.
Dì Bình ngồi cạnh nhìn mà cười không khép được miệng: “Từ từ thôi, kẻo nghẹn đấy.”
Bao năm qua bà đã hao tâm tổn trí không ít vì khẩu vị của cậu chủ. Mỗi lần dày công chuẩn bị các món ăn ngon, trong mắt cậu chủ cũng chẳng khác nào món ăn bình thường, bà chưa từng thấy cậu ăn hết một món nào.
Mặc dù hiểu lý do, nhưng đôi khi bà cũng nghi ngờ phải chăng tay nghề của mình đã thụt lùi.
Giờ lại có một cô nhóc ủng hộ thế này, khỏi phải nói trong lòng bà vui thế nào. Bà chân thành nói: “Nam Chi ăn ngon miệng thì tốt rồi, ngay cả cậu chủ cũng ăn được nhiều hơn, thật sự hiếm có.”
Mạnh Nam Chi ngạc nhiên nhìn sang phần bàn bên cạnh, đây mà gọi là ăn nhiều ư?
Cô thấy anh ăn thật sự chẳng được bao nhiêu, cháo vẫn còn thừa, đĩa rau củ quả thì chỉ ăn một ít nấm bạch ngọc và việt quất, còn cải bó xôi và ức gà thì chẳng đụng đến miếng nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play