Hôm sau, vừa tảng sáng thì Mạnh Nam Chi đã tỉnh.
Căn phòng không một tiếng động, Phan Thiếu Phàm vẫn chưa dậy. Cô đứng lên, mở cửa bước ra ngoài, đồng thời gọi hai cuộc điện thoại, một để sắp xếp cửa hàng thương hiệu gửi một bộ quần áo theo số đo của cậu Hai đến, một để bảo khách sạn chuẩn bị bữa sáng.
Sau đó, cô xuống phòng tiêu chuẩn bình thường ở tầng dưới – đó là phòng dành riêng cho cô. Cậu hai Phan bao phòng suite của khách sạn Lệ Cảnh bao lâu, thì phòng tiêu chuẩn dưới tầng cũng được bao bấy lâu.
Nhưng Mạnh Nam Chi chưa từng nghỉ ngơi ở đó lần nào, gần như mỗi khi đến đây, cô đều ngủ trên sofa phòng khách của phòng cậu Hai.
Quẹt thẻ phòng, Mạnh Nam Chi tiện tay cởi chiếc áo vest đã bó buộc cô suốt một ngày đêm, xắn tay áo lên, rồi cầm chiếc cốc giấy dùng một lần, rót nước, bước tới bên cửa sổ sát đất.
Phòng dưới tầng gần cảng Victoria hơn. Sáng sớm vùng vịnh vẫn còn mờ hơi sương, vài ba con tàu đang rẽ mặt nước phẳng lặng, tiến ra khơi.
Uống hết nước, Mạnh Nam Chi lấy điện thoại ra, gọi lại số gọi nhỡ tối qua. Tiếng chuông kéo dài, đến khi sắp tự động ngắt thì có người bắt máy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT