4
Sau khi kết hôn vẫn không thấy bóng dáng Giang Chính Hình đâu.
Anh chưa bao giờ bước chân đến căn bất động sản đã chuẩn bị cho Thịnh Tuyển Ninh, thậm chí ngay cả đêm kết hôn hôm ấy cũng chẳng buồn đến để làm bộ làm dáng.
Nếu không có 500 ngàn vào tài khoản đúng hẹn mỗi tháng và khung ảnh kết hôn siêu to treo trước phòng khách biệt thự thì vốn không có dấu hiệu nào chứng minh Thịnh Tuyển Ninh và Giang Chính Hình là một đôi chồng chồng hợp pháp.
Nói ngắn gọn, trong cuộc hôn nhân này, Giang Chính Hình chẳng khác gì đã qua đời.
Sau khi kết hôn chưa được một tháng, Thịnh Tuyển Ninh lại lần nữa từ chức. Lý do hết sức đơn giản, trong túi có hơn 20 triệu, hiển nhiên Thịnh Tuyển Ninh hết sức tự tin, khó mà chấp nhận công việc bán đứng sức khỏe và lòng tự trọng giống như trước.
Cậu lâng lâng.
Thịnh Tuyển Ninh cảm thấy như vậy là không ổn. Dù nhiều tiền hơn nữa thì cũng miệng ăn núi lở, bản thân cậu lại không có kỹ năng gì. Nhưng ai bảo từ giàu về nghèo thì khó, bây giờ mỗi lần Thịnh Tuyển Ninh nhớ lại mình là vợ tổng giám đốc của một trong những công ty lớn nhất thành phố (tạm thời xem như là vậy), thế mà phải dựa vào kỹ năng hốc rượu để đi làm, không khỏi thấy hơi lạ lùng.
Lúc ấy Thịnh Tuyển Ninh vốn đang rầu vì tương lai của mình thì đúng lúc nhận được 500 ngàn của tháng thứ nhất, vì thế chợt nhớ ra, chẳng phải tiền của mấy tên cậu ấm này là dễ kiếm nhất hay sao?
Hầu hết biệt thự trong khu chung cư sang trọng toàn thuộc phong cách yên tĩnh hẻo lánh, học đòi văn vẻ theo thế hệ trước. Lấy nhà cưới của Giang Chính Hình ra làm ví dụ, nếu nóc nhà không được trang hoàng vàng son lộng lẫy thì hoàn cảnh im ắng đến nỗi có thể xuất gia ngay tại chỗ. Nhưng thế hệ con cháu của họ thì khác, bọn họ muốn sống buông thả và có tiền thoải mái phung phí. Vì thế Thịnh Tuyển Ninh bỏ ra 5 triệu thuê một tầng hầm ở gần khu biệt thự, sửa sang thành quán bar.
Ít có người dám dạy hư con cháu của đám cổ hủ đó trước mặt bọn họ, Thịnh Tuyển Ninh làm như vậy cũng là vì có quan hệ với Giang Chính Hình mà cáo mượn oai hùm một phen, việc làm ăn ở quán bar phát đạt, hiếm khi có người gây sự.
Đương nhiên bản thân Thịnh Tuyển Ninh cũng chưa chắc biết rõ nguyên nhân này.
Mà hầu hết các cậu ấm cô chiêu chịu đến đây tiêu tiền cũng không hơi sức đâu mà tìm tòi nghiên cứu ông chủ quán bar là ai.
Nhưng Thịnh Tuyển Ninh lại thường thấy rất nhiều khuôn mặt quen thuộc ở quán bar, đa phần từng tham gia buổi tiệc kết hôn của cậu và Giang Chính Hình. Nhưng hiển nhiên hầu hết mọi người đã quên mất cậu - phông nền quan trọng trong hôn lễ, chỉ nghĩ cậu là một ông chủ quán bar bình thường.
Sau khi mở quán bar, ngày nào của Thịnh Tuyển Ninh cũng hết sức phong phú, thình lình đã nửa năm trôi qua.
Gần cuối năm, thư ký Tiểu Tùng gọi điện thoại kêu Thịnh Tuyển Ninh tuần sau về nhà tổ của Giang gia với Giang Chính Hình, làm bộ làm tịch trước mặt người lớn. Đính kèm theo thông báo là một tờ giấy “Quy định chi tiết về việc đón giao thừa tại nhà họ Giang năm XX”, trong đó bao gồm: Danh sách xưng hô các thành viên trong nhà họ Giang, chiến lược gắp món trong bữa cơm giao thừa, nguyên tắc hai tư sáu ai ngủ giường ba năm bảy ai ngủ dưới đất,...
Thịnh Tuyển Ninh xem bao nhiêu đó là đủ, tỏ vẻ chỉ cần đủ tiền, cậu học thuộc hết luôn cũng được.
Vì thế sau khi học cả đêm cậu cả của anh cậu hai của anh đều là cậu của anh, lần đầu tiên Thịnh Tuyển Ninh thấy đồng tiền này của mình hơi khó kiếm. Cậu đựng gia phả nhà họ Giang trong đầu, vừa đến quán bar thì hoa mắt, thấy ai cũng giống người nhà họ Giang.
Tuy vì một vài nguyên nhân Thịnh Tuyển Ninh không biết mà cho đến tận nay có rất ít người gây sự ở quán bar, nhưng cũng không thiếu mấy người có tiền thích gây sự. Mỗi lần thấy có người muốn quậy, Thịnh Tuyển Ninh bèn bước ra từ sau quầy bar, tay cầm cái chai đập góc bàn, mở miệng ra kiểu “núi này là tôi mở” thì ít ai dám gây sự tiếp nữa. Vì thế trong giới đồn rằng, ông chủ quán bar này là một người đẹp hết sức hung dữ, một số ít người biết là Thịnh Tuyển Ninh mở quán bar này, chỉ cười không nói lời nào. - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t
Vì thế không hiểu sao, ngày càng ít người gây sự, Thịnh Tuyển Ninh thấy niềm vui của mình cũng ít đi.
Vì thế lần này, khi trong góc loáng thoáng truyền ra tiếng thủy tinh vỡ nát, Thịnh Tuyển Ninh đang lúc đầu óc khó chịu bèn kích động xách chai rượu đi qua.
Ở trong góc, chỉ là một chiếc ly chân dài xui xẻo rớt xuống đất, vỡ nát. Có cả một người đang ngồi dưới đất, dáng vẻ lã chã chực khóc trông hết sức tội nghiệp. Dáng vẻ ấy rõ ràng vẫn còn là sinh viên, lập tức khiến Thịnh Tuyển Ninh động lòng trắc ẩn. Nhưng cậu còn chưa kịp đỡ người ta dậy, bèn thấy một người khác đang thản nhiên đứng đối diện cậu.
Nửa năm trước, Thịnh Tuyển Ninh cậu đã kết hôn với người này, mỗi tháng lấy 500 ngàn từ anh; ảnh chụp của người này còn đang treo trong phòng khách nhà cậu, được cậu vái lạy ngày đêm; ngay tối hôm qua, cậu còn đang học thuộc người này có mấy bà cô mấy ông cậu...
Đầu óc Thịnh Tuyển Ninh trống rỗng, người đàn ông trước mặt đang lau vết rượu trên áo chính là Giang Chính Hình —— chồng cậu, à không, là cha cậu.
Thịnh Tuyển Ninh cứng họng không biết nói gì, muốn vứt cái cảnh gặp mặt đáng xấu hổ này cho đối phương giải quyết. Nhưng suy đi nghĩ lại, chẳng qua cậu chỉ mở quán bar mà thôi, không thể nào không thể nào, chắc Giang Chính Hình sẽ không ly hôn với cậu vì chuyện này đâu nhỉ?
Quả nhiên Giang Chính Hình đang thản nhiên ngước mắt thoáng nhìn Thịnh Tuyển Ninh, sau đó im lặng không nhúc nhích, tình huống vô cùng xấu hổ, Thịnh Tuyển Ninh không né không tránh nhìn Giang Chính Hình, có điều không khỏi chột dạ mà chớp mắt mấy cái, thoạt nhìn giống như nhõng nhẽo.
Cậu sinh viên sắp khóc vẫn còn ngồi dưới đất, không hiểu tại sao ông chủ tới đây rồi, dường như tình huống không còn liên quan đến cậu ấy nữa.
Cậu học sinh chảy nước mắt, sợ hãi lên tiếng: - Ông chủ, giúp tôi với...
Thịnh Tuyển Ninh như vừa hoàn hồn khỏi cơn mơ, định đỡ cậu sinh viên dậy.
Chẳng hiểu sao Giang Chính Hình ở trước mặt cũng lẩm bẩm một câu không rõ ràng: - Ông chủ?
Thằng nhóc bên trong Thịnh Tuyển Ninh khóc lóc chạy như điên, giọng Giang Chính Hình êm tai quá à.
Cậu sinh viên túm tay Thịnh Tuyển Ninh như túm lấy cọng rơm cứu mạng, ngón tay chỉ Giang Chính Hình: - Ông chủ, bạn... bạn trai tôi bạc tình bội nghĩa!
Vừa nói xong, Thịnh Tuyển Ninh buông tay với vẻ mặt không chút cảm xúc, cậu sinh viên vừa đứng dậy nửa đường thì lại bất thình lình ngã xuống đất, lần này là ngã dập mông thật, đau đến nỗi cậu ấy chảy nước mắt.
Thịnh Tuyển Ninh cắn ngón tay nhìn người dưới đất, rồi lại nhìn Giang Chính Hình. Thú thật vẻ ngoài cậu sinh viên này không tệ, thuộc kiểu thoạt nhìn trong sáng thanh tú. Nhưng cũng chỉ thoạt nhìn mà thôi! Mới tí tuổi sao lại đi cướp chồng người khác rồi! À không, là cha!!!
Còn cướp ngay trước mặt cậu nữa!
Thịnh Tuyển Ninh hít sâu một hơi, một suy nghĩ khác chợt nảy ra. Không đúng, lỡ người này là crush của Giang Chính Hình thì sao! Anh đi qua vạn bụi hoa nhưng chỉ rung động trước người này, vì bảo vệ cậu ấy mà buộc phải kết hôn hợp đồng với người khác, mối tình đau đớn!
Vậy chẳng phải Thịnh Tuyển Ninh cậu sẽ trở thành con tốt không biết thân biết phận, chuyên xen vào chuyện người khác à? Nếu là phim hào môn máu chó là bị ly hôn tống cổ khỏi nhà họ Giang rồi!
Tình tay ba, không ai rõ ràng cả.
Giang Chính Hình thờ ơ lên tiếng: - Tôi không có, cậu tìm nhầm người rồi.
5
- Chàng trai à, cậu còn trẻ, phải biết rằng muốn vượt qua giai cấp không nhất thiết phải dựa vào vẻ ngoài và sự cố gắng, mà nhiều lúc lại cần vận may trời ban!
Chẳng hạn như tôi đây.
Thịnh Tuyển Ninh đỡ cậu sinh viên ngồi dưới đất dậy, vỗ tay cậu ấy khuyên nhủ.
Cậu sinh viên thút tha thút thít nức nở: - Nhưng anh ấy là bạn trai tôi thật mà, anh... anh ấy tên Giang Chính Hình đúng không, hôm qua tôi mới trao đổi hình với anh ấy, bọn tôi đã nói chuyện được hai tháng, hôm qua anh ấy còn bảo tôi đến đây tìm anh ấy hu hu hu ông chủ anh giúp tôi với!
Thịnh Tuyển Ninh lại nhìn sang Giang Chính Hình, lừa sinh viên yêu qua mạng gì đó có vẻ thấp kém quá, hoàn toàn không giống người cha phát lương 500 ngàn mỗi tháng cho cậu.
Giang Chính Hình đã hiểu rõ đầu đuôi mọi chuyện. Anh lấy một tấm danh thiếp, đưa thẳng mặt cậu sinh viên: - Nhìn cho rõ, người nói chuyện với cậu là người này, nếu cậu thích thật thì đi tìm cậu ta đi!
Đó là tấm danh thiếp của Thịnh Vãn Hâm, bất thình lình khiến Thịnh Tuyển Ninh nhìn hú hồn hú vía. Ban đầu cậu tưởng có lẽ giữa hai người này từng xảy ra câu chuyện máu chó như Romeo và Juliet, chưa dứt tình cảm nhưng buộc phải chia tay làm bộ trở thành đối thủ một mất một còn. Dù sao lúc bọn họ đứng cùng nhau trong buổi tiệc kết hôn, hoàn toàn không có chỗ cho Thịnh Tuyển Ninh cậu!
- Cậu ta tên Thịnh Vãn Hâm. Vãn trong cứu vãn, ngũ hành thiếu hâm*. Nhà cậu ta ở khu XXX phía nam thành phố, bíp —— bíp ——, đang học tiến sĩ ở trường đại học nào đó, hướng nghiên cứu bla bla phòng thí nghiệm bla bla. Tóm lại, đây không phải lần đầu tiên cậu ta làm việc này, đề nghị cậu chặt chém cậu ta một khoản.
(*Ngũ hành gồm kim - mộc - thủy - hỏa - thổ. Chữ Hâm 鑫 được tạo thành từ ba chữ kim 金)
Thịnh Tuyển Ninh xem bao nhiêu đó là đủ, cặp đối thủ một mất một còn này là thật rồi!
Cậu sinh viên nhìn sang Thịnh Tuyển Ninh, không biết phải làm sao.
Thịnh Tuyển Ninh cứng họng: Liên quan gì tới tôi?
- Cơ hội có được vận may trời ban tới rồi, chàng trai!
Không dễ gì mới tiễn được cậu sinh viên, thậm chí Thịnh Tuyển Ninh còn bắt xe bí đỏ giúp cậu ấy đi tới chỗ vận may trời ban.
Quay đầu lại, Giang Chính Hình đang đứng đằng sau với vẻ mặt là lạ.
Thịnh Tuyển Ninh nuốt nước miếng, lúc về chân run rẩy, nghĩ thầm quỳ kiểu gì thì mới đúng chuẩn.
- Thì là tôi...
- Có thể xin phương thức liên hệ được không?
Giang Chính Hình lên tiếng khiến người ta giật mình.
Thịnh Tuyển Ninh mở to hai mắt: - Không, cần thiết, đâu nhỉ?
Là ai nói vì tránh bị nghi ngờ nên chỉ có thể trao đổi qua thư ký? Tiểu Tùng đang độ tuổi xuân xanh, là thời điểm tốt nhất để trở thành nô lệ của tư bản chứ đâu phải sắp nghỉ hưu!
Giang Chính Hình khẽ gật đầu, lịch sự điềm đạm: - Tôi không có ý xấu, chỉ muốn làm quen thôi, nếu ông chủ không muốn, vậy sau này tôi thường xuyên tới đây được không?
Làm quen?
Làm quen!!!
Vậy là, Giang Chính Hình không nhận ra cậu!
Thịnh Tuyển Ninh như chia thành hai nửa, một nửa đang khóc lóc om sòm, đánh trống kêu oan, thật quá đáng! Vậy nửa năm trước anh kết hôn với không khí chắc! Nửa còn lại đang ngồi thiền suy nghĩ xa xăm, chuẩn bị mọc cánh thành tiên, biết rằng hiện giờ Giang Chính Hình vẫn chưa nhận ra, đặt thời gian là bảy ngày, bảy ngày sau bọn họ phải hai tư sáu ngủ trên giường, ba năm bảy ngủ dưới đất, hỏi: Cậu nên giấu giếm hay lập tức quỳ xuống, có thể trừ ít tiền hơn được không? ( truyện đăng trên app TᎽT )
Thịnh Tuyển Ninh mê mang, ấm ức nhỏ giọng lẩm bẩm: - Đừng trừ tiền được không?
- Cái gì?
Giang Chính Hình không nghe rõ.
- Không có!
Thịnh Tuyển Ninh ngậm chặt miệng, chẳng lẽ phải nói thật ra tôi là người công cụ đã kết hôn nửa năm của anh!
Giang Chính Hình hết sức lịch sự lấy cây bút để sẵn trên quầy bar viết phương thức liên hệ của mình lên khăn giấy. Dưới ánh đèn vàng ấm áp, góc nghiêng khi người đàn ông cúi đầu trông hết sức quyến rũ. Mỗi một tấc trên cơ thể anh như được thiết kế một cách tỉ mỉ, đầu ngón tay đẹp đẽ phản chiếu ánh sáng ấm áp, đè tờ khăn giấy trên mặt bàn, đẩy về phía Thịnh Tuyển Ninh: - Tôi tên Giang Chính Hình.
Thịnh Tuyển Ninh: Hức, ước gì mình không biết nhiều thế này... với lại vì sao anh mang kè kè danh thiếp của Thịnh Vãn Hâm mà lại không mang danh thiếp của mình, quả nhiên mấy người vẫn có gì đó mờ ám!
Giang Chính Hình ngừng thở, thấy Thịnh Tuyển Ninh không tỏ thái độ gì, sợ mình quá đường đột: - Tôi còn công việc, hôm nay phải đi trước.
Thịnh Tuyển Ninh im lặng, tốt nhất anh đừng đến nữa.
Ban đầu cậu tưởng rằng chuyện xảy ra hôm nay chỉ là chuyện nhỏ, không ngờ nửa tiếng sau khi Giang Chính Hình rời khỏi đây, dãy số anh để lại chợt gửi hai dòng tin nhắn.
Giang Chính Hình: [ Tôi là Giang Chính Hình. ]
Giang Chính Hình: [ Chúng ta ly hôn đi. ]
Thịnh Tuyển Ninh:??? 500 ngàn của cậu bị sao vậy?
Giang Chính Hình ở đầu bên kia vừa hỏi phương thức liên lạc của Thịnh Tuyển Ninh từ Tiểu Tùng, anh thầm gật đầu.
Anh thấy mình giải quyết chuyện này hết sức thỏa đáng, anh đã gặp được người mình thích, hiển nhiên phải giải quyết Thịnh Tuyển Ninh - đối tượng kết hôn trên danh nghĩa này, anh không thể làm phiền ông chủ quán bar vừa đáng yêu vừa thú vị kia với thân phận là người đã có gia đình được.
Anh cũng hiểu bây giờ mà ly hôn thì chẳng khác gì vi phạm hợp đồng, có lẽ Thịnh Tuyển Ninh sẽ khó dàn xếp ổn thỏa.
Nhưng vậy thì sao!
Cho cậu tiền chẳng phải được rồi à!
Nhất định phải ly hôn cho bằng được!!!