3

Lần này hai nhà Giang Thịnh liên hôn, gần như thu hút sự chú ý của cả giới thượng lưu. Bởi vì buổi lễ kết hôn này còn kèm theo cả hợp đồng cá cược, khiến nó không chỉ đơn giản là buổi kết thông gia của hai họ, huống chi đừng nói đến việc một bên trong hôn lễ còn xảy ra việc đổi người.

Thế hệ trẻ tuổi thuộc dòng chính nhà họ Thịnh chỉ có mỗi Thịnh Vãn Hâm là chưa lập gia đình, tuy anh ấy không dấn thân vào giới kinh doanh, vẫn đang học tiến sĩ, nhưng không ai có thể phủ nhận khả năng của anh ấy. Mọi người đều cho rằng, chắc chắn cuộc liên hôn này sẽ thuộc về Thịnh Vãn Hâm. Nào biết nửa đường lại xuất hiện Thịnh Tuyển Ninh.

Nghe nói Giang Chính Hình tình cờ yêu Thịnh Tuyển Ninh ngay từ cái nhìn đầu tiên, đồng thời biết Thịnh Tuyển Ninh hóa ra cũng là thế hệ sau thuộc dòng phụ nhà họ Thịnh. Vì thế Giang Chính Hình tự đến nhà họ Thịnh mong đổi lại người đã được chọn để liên hôn.

Mấy kẻ lăn lê bò trườn trên chốn thương trường toàn là cáo già, ai nấy cũng nhận ra Giang Chính Hình còn chẳng buồn bịa đại một câu chuyện đàng hoàng. Rốt cuộc hôm đó Giang Chính Hình đã nói gì ở nhà họ Thịnh, người ngoài không thể nào biết được, chỉ có Thịnh Tuyển Ninh lại được nhận thêm 500 ngàn từ bà Thịnh.

Thịnh Tuyển Ninh chấm hỏi nghe điện thoại từ bà Thịnh, bà Thịnh tỏ vẻ hết sức cảm ơn vì cậu đã rù quến Giang Chính Hình bằng bất cứ giá nào, đồng thời khiến Giang Chính Hình đề nghị thay đổi người trước, chuyện này giúp Thịnh Vãn Hâm hoàn toàn tránh được tranh cãi khi thay đổi người liên hôn, 500 ngàn này là tiền công cho cậu.

Thịnh Tuyển Ninh đã lấy tiền chết lặng.

Một ngày trước khi diễn ra hôn lễ, Thịnh Tuyển Ninh mới dọn từ nhà mình sang biệt thự Giang Chính Hình đã chuẩn bị. Tuy một tuần trước cậu đã đến xem thử, nhưng lại chẳng muốn dọn vào ở xíu nào. Biệt thự rất lớn, nhưng lại trang hoàng tối giản không có một chút hơi người, thoạt nhìn chẳng khác gì nhà ma. Xung quanh cũng không có cửa hàng hay siêu thị, đối với một phàm nhân như Thịnh Tuyển Ninh mà nói thì thật sự ăn không tiêu.

Giang Chính Hình làm việc hết sức chu đáo, đưa chìa khóa từng phòng trong căn biệt thự cho Thịnh Tuyển Ninh, Thịnh Tuyển Ninh chỉ ở phòng cho khách. Tuy cậu đã lặng lẽ vào phòng ngủ chính xem thử, trống rỗng giống hệt những phòng khác, xem ra Giang Chính Hình còn chẳng buồn chuẩn bị về đây làm bộ làm tịch.

Vào ngày diễn ra hôn lễ, thời tiết trong lành. Cho dù chuyện hợp đồng hôn nhân và lấy tiền làm việc đã ăn sâu bén rễ trong tâm trí Thịnh Tuyển Ninh, cậu vẫn thở dài khe khẽ khi bộ vest dự tiệc rõ ràng không vừa người.

Áo sơ mi lớn hơn vóc người Thịnh Tuyển Ninh cả một số, nguyên đám luống cuống tay chân lấy kim tây cố định lại cho cậu.

Thịnh Tuyển Ninh nhận ra, có lẽ bộ vest này vốn được đặt may theo số đo của Thịnh Vãn Hâm, cho dù Giang Chính Hình làm chu đáo đến đâu thì cũng có chỗ không chú ý đến.

Cho đến khi lên xe hoa đến buổi lễ kết hôn, cậu mới cảm thấy chuyện quan trọng trong đời người đã bị đem ra giao dịch như thế. Mặc đồ dự tiệc không vừa người, “bạn bè họ hàng” đến tham gia toàn là người xa lạ, thậm chí vai chính còn lại là người đàn ông cậu chỉ nhìn thấy trên ảnh chụp. Nếu ba mẹ ở trên trời có linh, không biết...

Không biết vui vẻ cỡ nào!

Trời mới biết, cậu hời cỡ nào!!! - bản chuyển ngữ được đăng tải duy nhất tại nền tảng t-y-t, đọc chương mới nhất tại t-y-t

Buổi lễ kết hôn diễn ra ở một trang viên vùng ngoại ô thành phố, đâu đâu cũng là hoa hồng trắng, thảm đỏ trải dài từ cửa trang viên vào sâu bên trong. Khách khứa tấp nập, cả nam lẫn nữ ai nấy cũng tao nhã nâng ly rượu chân dài, lẳng lặng đánh giá Thịnh Tuyển Ninh vừa xuống xe.

Thịnh Tuyển Ninh thật sự giật mình, không hợp lý... Người giàu đều tiêu tiền như vậy à?

Thư ký Tiểu Tùng đã gặp trước đó làm phù rể, bước đến bên cạnh Thịnh Tuyển Ninh, nhỏ giọng nói: - Chú ý biểu cảm.

Thịnh Tuyển Ninh vội vàng cất cái cằm sắp rớt, nháy mắt với Tiểu Tùng tỏ vẻ đã biết. Bọn họ đã bàn bạc trước đó, vai chính thực sự trong hôn lễ lần này không phải cậu, Thịnh Tuyển Ninh chỉ cần sắm vai cậu trai ngây thơ gả vào hào môn biết thân biết phận là được rồi.

Thịnh Tuyển Ninh: Dễ thôi dễ thôi, 25 triệu kêu cậu xay cối* ngay tại đây cũng chịu luôn!

(*Bắt nguồn từ câu “Có tiền có thể sai quỷ xay cối”)

Ba mẹ Thịnh Tuyển Ninh đều qua đời nên bà Thịnh dẫn cậu bước tới chỗ Giang Chính Hình.

Bộ vest màu đen trên người Giang Chính Hình tỉ mỉ và vừa vặn hơn nhiều so với bộ vest chắp vá của Thịnh Tuyển Ninh. Trên mặt anh không chút cảm xúc, như thể đang ở văn phòng làm việc chứ không phải đang ở buổi lễ kết hôn của mình. Nhưng dù vậy vẫn thấy được vẻ ngoài trội hơn người bình thường của anh, sống động hơn cả nhìn trên ảnh chụp trước đó, đồng thời xinh đẹp hơn nhiều. Nước da anh cực trắng, đuôi mắt xếch lên hớp hồn người ta, như thể có cả dòng sông sao lấp lánh bên trong, là một người đẹp hàng thật giá thật. Nếu không phải anh cao gần 1m9, rất dễ khiến người ta nghĩ rằng anh thuộc bên yếu thế. ( truyện trên app t.y.t )

Thịnh Tuyển Ninh còn đang cảm khái vẻ đẹp của Giang Chính Hình, Giang Chính Hình lại chẳng buồn liếc cậu một cái.

Thay vì nói đây là một buổi tiệc kết hôn, chi bằng nói là một lần xã giao trong giới thượng lưu. Một phần hôn lễ được rút gọn ở mức tối giản, không thề thốt, cũng không hôn nhau, bọn họ chỉ đơn giản thay phiên đeo nhẫn. Trong suốt quá trình, Giang Chính Hình cũng không nhìn Thịnh Tuyển Ninh lấy một cái.

Sau khi làm các thủ tục đơn giản xong xuôi, Giang Chính Hình bèn hỏi thăm từng khách khứa một, Thịnh Tuyển Ninh thì bị bà Thịnh dẫn đến một chỗ khá im ắng.

Bà Thịnh nhìn Thịnh Tuyển Ninh tỏ vẻ ngoan ngoãn, không khỏi nói nhỏ: - Cậu làm tốt hơn cả mong đợi của tôi nữa.

Thịnh Tuyển Ninh mỉm cười cứng nhắc: - Nên làm mà, mợ.

- Cứ ở yên đây, đừng làm phiền cậu ấy.

Bà Thịnh dẫn Thịnh Tuyển Ninh sang sảnh phụ, nhắc nhở cậu: - Lợi ích liên quan đằng sau buổi tiệc kết hôn này là thứ cậu không tài nào tưởng tượng được.

Thịnh Tuyển Ninh ngoan ngoãn ngồi trong sảnh phụ, lót dạ bằng champagne và bánh ngọt.

Cậu đang ăn ngon lành, bất thình lình xuất hiện một cánh tay gác lên vai cậu. Giọng nói từ tốn đúng mực vang lên từ đằng sau: - Thịnh Tuyển Ninh?

Thịnh Tuyển Ninh vội liếm hết vụn bánh trên miệng, mỉm cười nghiệp vụ.

Là một người đàn ông đeo mắt kính trông hòa nhã, bộ vest trắng trên người khá giống bộ vest Thịnh Tuyển Ninh đang mặc. Trong khoảnh khắc thoáng qua, không phải như cậu nghĩ đó chứ? Người này là...

- Anh là Thịnh Vãn Hâm. - Người đàn ông mỉm cười nói.

Đúng thật rồi, Thịnh Tuyển Ninh lặng lẽ nuốt nước miếng.

Chuyện này là sao? Thịnh Vãn Hâm có mặt ở buổi tiệc kết hôn?

Chẳng phải bảo rằng Thịnh Vãn Hâm và Giang Chính Hình chạm mặt thì ít nhất có một người bị khiêng ra à?

Thịnh Tuyển Ninh lập tức cười tươi rói: - Thì ra là anh Thịnh, anh đi lạc à? Để tôi dẫn anh về sảnh chính.

Cánh tay Thịnh Vãn Hâm vẫn đang gác lên vai cậu, chẳng có xíu nào muốn rút về: - Không cần đâu cục cưng, anh sợ em lạc trước đấy.

Cục cưng... Thịnh Tuyển Ninh nổi da gà.

Cậu muốn đẩy tay Thịnh Vãn Hâm ra, nhưng lại bị người nọ giữ chặt hơn. Nghĩ rằng người nọ là Thịnh Vãn Hâm trong truyền thuyết, cậu cảm thấy hết sức diệu kỳ.

Dường như nhận ra có người tới, thay vào đó Thịnh Vãn Hâm càng gần gũi đến gần cậu hơn: - Đừng xa lạ vậy chứ em trai, anh tò mò lắm, Giang Chính Hình yêu em từ cái nhìn đầu tiên thật à? Người như anh ta...

- Cậu đang làm gì vậy?

Trước cửa truyền đến giọng nói ma quỷ của Giang Chính Hình, như thể đang bắt gian.

Thịnh Tuyển Ninh vội đẩy Thịnh Vãn Hâm ra, không đợi cậu sắp xếp từ ngữ lên tiếng thì Giang Chính Hình đứng trước cửa đã tiếp tục uy hiếp: - Thịnh Vãn Hâm!

Thôi được rồi thôi được rồi, cậu là thằng hề! Thịnh Tuyển Ninh ngậm miệng không định lên tiếng.

Thịnh Vãn Hâm mỉm cười có vẻ suy tư, bước tới chỗ Giang Chính Hình đang đứng trước cửa: - Chú ý tôn ti, bây giờ tôi chính là anh vợ của anh đó.

Giang Chính Hình vẫn chẳng nhìn Thịnh Tuyển Ninh lấy một cái.

Một đen một trắng, hai người cách nhau không gần mà cũng không xa, cùng đi mất rồi.

Thịnh Tuyển Ninh đứng một mình trong sảnh phụ. Một lúc lâu, cậu cúi đầu cắn miếng bánh đang cầm, trong đầu đã viết một tràng dài về câu chuyện hào môn máu chó.

Không biết nghĩ tới chuyện gì, Thịnh Tuyển Ninh cố nhịn cười.

Ở phía xa xa là Giang Chính Hình đang đi cùng Thịnh Vãn Hâm, rất rõ ràng, Thịnh Vãn Hâm cao hơn Giang Chính Hình đôi chút.

Trong ánh mắt nhìn xa xăm của Thịnh Tuyển Ninh mang theo khát vọng buôn dưa lê.

Hai người kia đúng là, có gì đó mờ ám.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play