Một trận mưa rào đến vội vàng, khi tan đi, lại mang theo chút lạnh lẽo ma mị.
Thi Lệnh Yểu có phần khó nhọc chống tay lên nệm lạnh để ngồi dậy, cánh tay trắng mịn căng ra, thoáng run rẩy. Tạ Túng Vi bưng chiếc bồn sứ men chạm khắc hoa văn liên vân bát bảo đến, thấy vậy thì nhướng mày: “Không phải đã nói nàng cứ nằm yên là được sao?”
Chàng đặt chiếc bồn chứa nước sang một bên, vắt khăn, lau nhẹ khuôn mặt còn vương vài giọt lệ của nàng.
Động tác của chàng thành thục, lực đạo vừa phải, Thi Lệnh Yểu khẽ vung tay, rồi lại rơi xuống.
Trong mắt Tạ Túng Vi thoáng hiện một nét cười.
“Chỉ lau thế này thì có ích gì, ta muốn tắm.” Sáng sớm tinh mơ đã phải tắm gội, Uyển Phương và các nàng hầu làm sao không đoán ra hai người vừa làm gì, nhưng Thi Lệnh Yểu cảm thấy cả người dính nhớp, lúc này bị Tạ Túng Vi dùng khăn ướt cẩn thận lau qua làn da vẫn còn ửng hồng, nàng càng thấy toàn thân nóng ran, miệng khô lưỡi khô, cảm giác ấy trước sau không chịu rút đi.
Ngâm mình trong nước ấm có lẽ sẽ khá hơn chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT