Không nói đến việc Lý Quỳ không tin ra sao, cứ khăng khăng cho rằng quản sự muốn kiếm chác nhét túi tiền riêng, tự mình đổi sang liên lạc với lái buôn để chọn mua. Bên Lý phủ ầm ĩ cãi vã một mảnh, Trịnh Diệu Khương đứng một bên nhu nhược khuyên can, nhưng trong lòng thực ra đã không còn kiên nhẫn nữa.
Cả nhà ngu xuẩn, lão thái gia là kẻ ngu nhất, cưới kẻ ngu này vào cửa, khiến cả nhà trên dưới gà chó không yên, tâm tư không đồng thuận làm sao có thể nhất trí đối ngoại được?
Bất quá như vậy cũng tốt, thế gia suy yếu, hoàng quyền trong tay chủ tử mới thêm vững như bàn thạch, thánh uy ngập trời.
Lũng Tây Lý thị giờ đây từ sâu bên trong đã rách nát đến mức này, chủ tử nhìn thấy, ít nhiều cũng sẽ nhớ đến công lao của nàng ta.
Lại nói đến bên Thái Học viện.
Theo lệ thường, các học sinh đều phải dùng một bữa cơm trưa tại thực đường Thái Học viện. Tất nhiên, những học trò đọc sách ở đây, mỗi người không giàu thì cũng sang, không ít kẻ có tôi tớ trong nhà mang đồ ăn riêng đến tận cửa Thái Học viện, không chịu để các tiểu lang quân nuông chiều từ bé phải ủy khuất bản thân, ăn thứ cơm canh đạm bạc ở thực đường.
Nhưng từ khi Thái Học viện viện chính đổi người, Thái Học viện trên dưới được chỉnh đốn nghiêm khắc một phen. Bức tường mà Tạ Quân Đình thường hay trèo qua trước đây không những bị xây cao thêm không ít, mà thái độ truyền đạo thụ nghiệp của các tiên sinh cũng nghiêm cẩn hơn nhiều. Đến việc đưa đồ ăn qua cửa thì bị cấm ngặt, có kẻ không tin, lén lút mày mò một hồi, phát hiện một lỗ chó ở góc tường bên hông, liền mừng rỡ, trộm sai tôi tớ đem hộp thức ăn qua lỗ chó ấy. Ai ngờ vừa lúc bị Thái Học viện viện chính bắt được, bị mắng té tát không nói, ngay cả lối thoát mà Tạ Quân Đình dùng cỏ dại che giấu, cái lỗ chó ấy cũng bị người ta lấp kín mít, không còn khả năng chui ra chui vào nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT