Tạ Túng Vi khẽ “ừ” một tiếng, ý bảo thân vệ trước tiên lui xuống.
“Ta lát nữa sẽ vào cung một chuyến, nếu có thể trở về, e rằng cũng đã khuya, nàng chớ chờ ta, nhớ nghỉ sớm.” Giọng Tạ Túng Vi ôn hòa lạ thường, không nhanh không chậm, dường như không hề vì lời bẩm báo vừa rồi của thân vệ mà lo lắng. Thấy Thi Lệnh Yểu gật đầu, chàng liền quay sang hai đứa con sinh đôi, giọng thoáng nghiêm nghị hơn chút, “Gần đây thời thế rối loạn, các con đều đã là đại hài tử, khi a gia không ở nhà, chớ có bướng bỉnh, phải gánh vác trách nhiệm, bảo vệ a nương mới là phải đạo.”
Tạ Quân Yến cùng Tạ Quân Đình hiếm khi không cãi lại, thần sắc cũng theo đó mà trở nên hết sức nghiêm túc, đồng loạt gật đầu đồng ý.
Thi Lệnh Yểu nhìn Tạ Tiểu Bảo, trên khuôn mặt nhỏ còn dính vài hạt cơm, vậy mà cố ý làm ra vẻ thâm trầm hiểu chuyện của một đứa trẻ lớn, nàng không nhịn được bật cười. Nàng kéo tay Tạ Túng Vi, bàn tay mềm mại ấm áp đặt lên cánh tay chàng, khiến chàng quay đầu, ánh mắt dừng lại trên người nàng.
“Ta đã dặn phòng bếp chuẩn bị chút thức ăn, chàng ở trên xe dùng thêm một ít nhé?” Thi Lệnh Yểu có phần không hài lòng, nghĩ rằng Xương Vương họa đến trước mắt, muốn chết thì chết đi, đừng làm chậm trễ cả nhà họ dùng bữa.
Tạ Túng Vi nhìn đôi mắt đầy lo lắng của nàng, mỉm cười gật đầu.
Thi Lệnh Yểu lại kéo chàng đứng dậy, quay sang dặn dò hai đứa con: “Hai con cứ từ từ ăn, a nương giúp a gia thay y phục, lát nữa sẽ quay lại cùng các con.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT