Thật ra trán Tiểu Chu chỉ trầy xước da, máu chảy không nhiều lắm, bây giờ đã có đồng nghiệp giúp cậu ta xử lý vết thương.
Rượu khử trùng lau lên trán, Ngũ Vân Chu đau đến nghiến răng, ấm ức nói: “Đừng nói nữa sở trưởng, tôi vốn muốn khuyên can, nhưng bọn họ không nghe nha, kết quả tôi kẹp ở giữa, bị đánh nhiều nhất, ngài thấy khuôn mặt tuấn mỹ của tôi vốn không quá đẹp trai, nếu không rút lui, thì sau này còn có thể tìm đối tượng sao?”
Sở trưởng bật cười, có điều đám người trẻ trong sở bọn họ quả thật không giỏi xử lý chuyện của người lớn cho lắm.
Chú ấy sắp xếp Tô Anh cùng Ngũ Vân Chu lại đi một chuyến, “Tiểu Tô và Tiểu Chu lại qua đó xem đi, chuyện có thể hòa giải tại chỗ thì cũng đừng để ầm ĩ thành đánh nhau ẩu đả, nếu phải đến một bước kia thì cứ hốt hết về, nhốt vài ngày sẽ thành thật thôi.”
“Rõ.”
......
“Ly hôn rồi thì tôi cũng là cha của đứa bé, sao không thể đến trường của đứa nhỏ tham gia hoạt động?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play