Anh họ thứ căm phẫn nói, “Trần Vô Thanh là cái thá gì chứ, nói cái gì trước khi đứa nhỏ trưởng thành sẽ không cưới vợ sinh con, để ông đây xem cậu ta có thể làm được hay không!”
Lời này vừa nói ra, Hác Xuân Anh đột nhiên không khóc, chỉ nhỏ giọng nghẹn ngào.
Trần Vô Thanh mang hành lý, ôm Hữu Hữu đi ra.
Hữu Hữu muốn xuống, Trần Vô Thanh thả nhóc con xuống đất, nhóc con kia chạy đến bên cạnh Hác Xuân Anh, kiễng mũi chân, cầm một nắm kẹo mà nữ thanh niên trí thức đưa cho đặt ở lòng bàn tay Hác Xuân Anh.
“Dì, dì đừng khóc nữa, dì Tô nói với con, chuyện không thể thay đổi được, không thích nữa cũng phải thử tiếp nhận nha, con nghe dì Tô nói, tiếp nhận ba mới hình như cũng rất hạnh phúc.”
Hác Xuân Anh hoàn toàn không còn nghẹn ngào.
Trần Vô Thanh một lần nữa ôm lấy đứa bé, xuyên qua giữa một đám anh em họ, đi tới trước mặt Tô Anh tạm biệt, “Đồng chí Tô Anh, cám ơn cô.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play