Lại một lần nữa Tần Nghiên Bắc hoài nghi về sự dung túng của mình dành cho cô thật sự rất nhiều rồi, khiến cho cô không ngừng sinh ra ảo tưởng về việc mình có thể đưa ra những đòi hỏi với anh! Anh đồng ý hẹn hò đã là giới hạn lớn nhất rồi, đòi ngồi đu quay cái quỷ gì chứ? Lúc anh trước 5 tuổi còn không thể nào nữa là!
Vân Chức nhón chân lại nhìn mấy lần, nhìn thấy vòng đu quay được thiết kế rất hoàn mỹ, ánh đèn bắt mắt, lại còn rất ít người, tâm trạng bất giác phấn khích kéo lấy góc áo anh, giọng nói trở nên ấm áp một cách rõ ràng trong màn đêm “Nghiên Bắc, đi đi mà.”
Tần Nghiên Bắc nhẫn nại cảnh cáo, nghiêm nghị nhìn cô “….. Thế em còn không mau lên.”
Năm phút sau, dưới khí chất đàn áp vốn có trong cốt tủy của thái tử gia, Vân Chức thành thật đẩy xe lăn lên bệ xoay, đặt bên cạnh một con bạch mã thấp bé rồi tự mình cưỡi lên đó, để lại anh với khuôn mặt lạnh lùng đang ngồi bên cạnh.  
Tiếng nhạc vang lên, vòng xoay di chuyển, Vân Chức chưa từng ngồi qua nên bất chợt không nắm chắc, cả người hơi lảo đảo, người đàn ông đang hận không thể phanh thay cô ra kịp lúc đưa tay lên đỡ cô lại, một tay anh vịn cho cô ngồi vững, lòng bàn tay chạm lên eo cô không nhúc nhích, trong âm nhạc ồn ảo anh nhàn nhạt hỏi “Vân Chức, em có thể có ích chút không.”
Vân Chức cúi người, ôm chằm lấy cổ con ngựa, mái tóc dài xõa xuống, nghiêng đầu mỉm cười với anh, đôi má trắng nõn của cô bị ánh đèn chiếu vào hơi ánh đỏ, nhẹ nhàng nói “Cảm ơn anh.”
Tần Nghiên Bắc trầm mặc nhìn cô, vòng đu quay chậm rãi xoay một vòng, đám đông vẫn di chuyển qua lại dưới khung cảnh ánh đèn rực rỡ, đôi mắt anh lại như chỉ đắm chìm vào một người duy nhất, không hề bị lay chuyển.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play