Hôm nay Phương Giản gửi hồ sơ bệnh án đến cho cô đọc, nhưng cô chưa kịp đọc kĩ càng, chỉ lướt qua hai lần, trong lòng ít nhiều cũng biết chừng mực. Vân Chức biết đối với Tần Nghiên Bắc mà nói, ngoài việc thả lõng trong công việc ra thì cũng cần giải tỏa áp lực tinh thần, đi đến những nơi không giống với cuộc sống của anh cũng là một biện pháp tích cực đối với trạng thái tinh thần của anh.
Vấn đề tâm lí không thể nào giải quyết trong một sớm một chiều được, nước chảy đá mòn, vốn cần phải kiên trì từng bước một.
Nếu có thể bắt đầu từ khu vui chơi, sau này khi trị bệnh cho anh xong cô rời đi, lắm lúc khi anh nhớ lại có lẽ vẫn sẽ có một chút kỉ niệm không tồi.
Từ lúc Tần Nghiên Bắc nhìn thấy những tấm hình Trình Quyết gửi đến, đáy mắt luôn ẩn hiện sự u ám, thâm thúy cuối cùng cũng dần dần ấm áp hơn, anh trầm giọng ‘ừm’ một tiếng, không thể không cho cô mặt mũi, anh lười biết đáp lại lời cô “Công việc này 7 giờ tối sẽ làm xong, miễn cưỡng cũng có chút thời gian rảnh.”
Vân Chức hiểu được đây là anh đã đồng ý, vui vì bản thân quả nhiên đã đoán đúng hàm ý của chú mèo kiêu căng này rồi, ánh mắt cô cong lên mỉm cười “Được, đến lúc đó anh ăn cơm trước nhé, 7 giờ rưỡi chúng ta sẽ gặp nhau ở cổng khu vui chơi.”
Khóe môi Tần Nghiên Bắc sắp cong lên lại ép xuống.
Hừ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT