Cả đêm mây mù gió lớn như thế mà Vân Chức hoàn toàn không biết chuyện gì, hôm sau lúc tỉnh dậy bị người đàn ông này ôm chầm lấy từ phía sau, dán chặt cơ thể lên người cô, nhiệt độ anh nóng như lửa đốt, hơi thở lại lạnh cứ giao hòa vào nhau, cảm thấy quyến rũ một cách kì lạ.
Cô nhấc tay lên, còn hơi đau, xấu hổ vùi đầu vào gối, vành tai cô đỏ lên, muốn thoát khỏi cái ôm của anh, nếu còn dựa gần anh chắc nhịp tim của cô không bình thường nữa mất.
Lúc thử vặn vẹo mấy cái cô buộc phải cọ sát vào người anh, dù cả hai đều mặc quần áo nhưng thật sự rất mỏng manh, thay vào đó là cảm giác bồn chồn, eo cô đột nhiên bị giữ chặt, giọng nói của Tần Nghiên Bắc khàn khàn truyền vào tai: "Chức Chức, em có chắc là em muốn nhúc nhích không? "
Vành tai của Vân Chức nóng bừng lên, đỏ mặt muốn từ bỏ, ngoan ngoãn không nhúc nhích nữa, thật thà nằm lên cánh tay anh, quấn chặt cái chăn không dám động đậy nữa.
Đợi đến khi trời hoàn toàn sáng mới đứng dậy khỏi giường, Vân Chức kéo dép lê bước đến bàn ăn, sửng sốt nhìn bữa sáng thịnh soạn, rõ ràng là không phải đặt từ ngoài về.
Tần Nghiên Bắc cầm một túibánh bao có nhân, hai tay anh ôm lấy Vân Chức từ phía sau, đặt qua đôi vai gầy của cô. Hơi nóng vút lên góc mặt cô, anh cầm một chiếc còn nóng hổi đưa vào miệng cô, nhìn hai má phồng lên của cô, trên môi còn có dấu nụ cười, ngón tay nhẹ nhàng áp lên mặt cô, thì thầm: "Từ nay trở đi, mỗi ngày anh sẽ nhìn em ăn cơm.”
Đôi mắt đen của Tần Nghiên Bắc nhìn chằm chằm cô: “Những món trước đây em chưa ăn, ít được ăn đều bồi bổ lại, thức anh em không nuốt được anh làm cho em, bạn gái của anh sao có thể thiếu dinh dưỡng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT