Cô giáo xin thề rằng cô đã rất chăm chỉ, cánh tay đã đau lên, nhưng một vũ khí tấn công lớn nào đó vẫn mạnh mẽ đứng vững.
Cô sắp khóc rồi, cổ họng có chút nghẹn ngào, cô còn phải lo lắng cho tương lai của mình, đang lúc thất thần thì bàn tay nóng bỏng của cô đột nhiên bị Tần Nghiên Bắc nắm chặt.
Ngón tay anh dài và khỏe, khớp xương rõ ràng, hoàn toàn quấn lấy tay cô, sau đó anh hôn nhẹ lên mắt cô, không kiên nhẫn điều khiển nhịp điệu cho cô.
Khi nhiệt độ trong phòng tắm tăng lên đến đỉnh điểm, anh áp vào cổ cô, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Chức Chức, gọi tên anh….”
Đầu óc Vân Chức choáng váng, ý thức của cô bị anh đun tan thành mây khói, cô cất lên tiếng kêu “Nghiên Bắc”, đột nhiên nhớ đến chuyện anh từng hiểu lầm, lại nhỏ giọng kêu lên ‘Nghiên Nghiên’.
Khóe mày cô đang run lên, giọng nói mềm mại của người con gái phương Nam xen lẫn tiếng thở dốc, giống với tiếng kêu khe khẽ, dễ khơi dậy sự kích thích nhất.
Đợi đến khi quân chiếm đóng ngừng xâm lược, Vân Chức mất đi sức lực, không quan tâm đến hình tượng của mình, cô như một cái móc treo lên vai Tần Nghiên Bắc, chóp mũi hơi giật giật, cô vùi đầu trong cổ anh, không nói ra lời nào là cô uất ức nhưng rõ ràng rất đáng thương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT