Lời cuối cùng bác sĩ nói vẫn còn vang vọng trong một không gian kính như vậy.
Có gì khiến anh cố chấp?
Từ đầu đến cuối Tần Nghiên Bắc không nói lời nào, sự cố chấp của anh đối với người khác trong thật nực cười, thời niên thiếu nhìn nhau từ xa thì có gì để coi là tình cảm sâu đậm, dù không dùng thủ đoạn cực đoan như vậy, mà chia xa thì sớm cũng nên quên nhau rồi chứ. 
Nhưng chỉ có anh mới hiểu cái căn phòng tối tăm có cửa trần mở lên, chỉ có duy nhất một khe hở mở ra thế giới cằn cỏi và tăm tối của anh.
Anh không bị hoảng sợ, không bị mắng chửi, không phải một con ma quỷ hại chết mẹ mình, không nơi để về, cô sẽ dùng hai tay để đón lấy tình yêu của anh, được anh tưới nước ngày qua ngày, dần dần thông qua lớp bùn đất đã bắt đầu thấy cây cối đâm chồi.
Anh không phải là kẻ chết thì đó là đáng đời, anh đang sống, thế giới này cũng sẽ có một người đang hi vọng, ngẩng đầu ngồi bên chiếc giường nhỏ, cũng muốn anh mở cửa ra, cô sẽ dè dặt nhìn lên, mỉm cười với anh một cách vô điều kiện.
Chỉ cần anh còn thở, cô sẽ yên lặng rồi đó chờ anh xuất hiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play