Cảnh tượng mỹ nam như mây như vậy, Kỷ Sơ Đào chỉ gặp ở trong phủ Kỷ Xu.
Kỷ Xu bế con mèo đang giẫm đạp trên bàn lên, nhẹ nhàng ngồi xuống chiếc ghế bên trái Kỷ Viện, dựa vào vòng tay của vị thị thần thanh tú, nhấp một ngụm trà từ tay hắn ta, rồi nâng hàng mi nhuộm mực lên, cười tủm tỉm hỏi: “Bọn họ có đẹp không?”
Lúc này Kỷ Sơ Đào vẫn chưa ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, nàng thích thú nhìn các nam nhân quỳ gối trước thềm, hỏi Kỷ Xu: “Nhị Hoàng tỷ, bọn họ muốn tấu diễn hiến nghệ à?”
Thiếu nữ chưa trải sự đời có vẻ khờ dại ngây thơ, trong mắt nàng, ngoại trừ ăn ngon thì chỉ có chơi vui, nàng không hề biết rằng trên đời này còn có những thứ vừa có thể “ăn” vừa có thể “chơi”...
Kỷ Xu cười một tiếng, ngoắc ngoắc ngón tay về phía Kỷ Sở Đào.
Kỷ Sở Đào nghe lời ngồi xuống, nghiêng người suy nghĩ: Những nam nhân này có người ôm đàn, cầm quạt, còn có người cầm kiếm, cầm cung, chẳng phải là muốn tấu vũ mua vui sao?
“Muội xem bên kia.” Kỷ Xu nâng đầu ngón tay tái nhợt lên, thản nhiên chỉ về phía nhạc công trong sáng ở hàng thứ nhất, nhàn nhã nói: “Nhạc Linh tuy thấp kém, nhưng biết nhìn sắc mặt người khác nhất, tâm tư tinh tế nhạy cảm, thích hợp với một người mới như muội nhất.”
“...”
Dường như Kỷ Sơ Đào đã nhận ra có gì đó không đúng, sững sờ nói: “Hả?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play