Khi tin đồn “Đại Công chúa chuyên quyền, giết hại trung lương” ngày càng nghiêm trọng, tinh thần quần chúng xôn xao, như thể phía sau có một bàn tay lớn vô hình đang âm thầm thao túng. Tất cả quan lại đều hoảng sợ và lo lắng, đây là lần đầu tiên trong triều đình xuất hiện bầu không khí u ám như vậy kể từ khi Bắc Yên bị tiêu diệt.
Trong địa lao, Hình bộ.
Khi ánh sáng mờ ảo của ngọn đèn dầu tắt đi, Kỷ Viện chậm rãi đi tới từ trong bóng tối, đánh giá thiếu niên trong ngục, nói: “Xem ra, tinh thần của Tiểu Tướng quân không tệ.”
Kỳ Viêm tùy ý buộc mái tóc dài, hai sợi tóc rũ xuống trước trán, trên lông mày có thêm một vệt máu nhỏ. Nửa tháng tù tội không những không làm hủy được hắn chút nào mà còn biến hắn thành một lưỡi dao được mài giũa, nội liễm mà sắc sảo.
Hắn liếc mắt một cái đã nhìn ra vẻ mệt mỏi nhàn nhạt trên khuôn mặt của Kỷ Viện, tự nhiên ngồi xuống, không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh nói: “Nhưng hình như tinh thần của đại điện hạ không tốt lắm.”
Kỷ Viện không giận mà chỉ cười khẩy, mặc hoàng bào màu vàng kim, ngồi xuống ghế, chậm rãi nói: “Bản cung vẫn luôn tò mò, ngươi đã biết sớm muộn gì bản cung cũng tra ra trên đầu ngươi, vì sao lúc thu quân hồi triều còn dám làm ra động tĩnh lớn như vậy, làm cho bách tính khuynh thành mà ra vây xem phong thái của quân Kỳ gia? Hiện tại bản cung mới hiểu được, hóa khi đó ngươi đã tính toán tốt, ngươi biết Đại Ân bị Bắc Yên uy hiếp đã lâu, bách tính chất chứa oán hận, ngươi lợi dụng chiến thắng để tạo đà cho bản thân, thu nạp lòng dân… Ngươi cắn ngược bản cung, cắn một đường thật dài.”
Nói đến đây, Kỷ Viện nở nụ cười, lạnh lùng nói: “Hay cho một “trung thần lương tướng”! Bản cung muốn quyền của ngươi, ngươi lại giết tâm của bản cung.”
“Tội thần chỉ là một võ phu, ngày đêm chinh chiến, suy đoán của đại điện hạ không khỏi quá đề cao thần.” Kỳ Viêm cũng nở nụ cười, vết máu trên lông mày càng làm cho hắn thêm kiêu ngạo ngông cuồng: “Nếu điện hạ tiếc tài, độ lượng khoan dung, làm sao quân thần có thể lưu lạc đến tận đây?”
Kỷ Viện ghét nhất là vẻ cuồng vọng kiêu ngạo này. Nếu Kỳ Viêm chỉ là một tên ngu ngốc lỗ mãng như Kỳ lão gia tử thì không sao, dỗ dành một chút là có thể biến hắn thành một con chó trung thành và tận tâm. Nhưng Kỳ Viêm có tư duy chiến lược từ khi còn trẻ, ngang ngạnh phản loạn, lòng dạ tâm tư của hắn ngay cả Kỷ Viện cũng khó đoán được một hai phần.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT