Khi Du Tuế vừa đến, bầu không khí vốn ngập tràn mùi thuốc súng chợt biến thành sự im lặng chết chóc, ba người trẻ nhìn nhau không biết làm sao.
Túc Nhiên là người bị hại lại còn bị bắt quả tang trong tình huống tuyệt vọng; Tống Khinh thì trợn mắt nhìn quanh, vẻ mặt như lạc vào một cánh đồng dưa mà không biết bắt đầu ăn từ đâu; Túc Ninh đầu tiên là mắt hơi co lại, sau đó cẩn thận đánh giá người đàn ông đột ngột bước vào, cân nhắc kỹ lưỡng tính xác thực trong lời nói của hắn.
Mà cái tên đầu sỏ gây ra sóng to gió lớn kia lại cứ như chốn không người mà ngồi xuống bên cạnh Túc Vi Thanh, thậm chí còn hứng chí bừng bừng cầm lấy xấp tài liệu bên cạnh lật qua lật lại, cười nói: "Anh muốn tra cái gì? Cốc Sương Sương... còn là tên con gái nữa chứ?"
Túc Vi Thanh giật xấp tài liệu từ trong tay hắn, "Chuyện đứng đắn, đừng có giỡn."
Sắc mặt Du Tuế xịu xuống, hắn cúi đầu nhìn bàn tay trống không, mấy lọn tóc mái xoăn tít rũ xuống bên má, nửa khuôn mặt trong bóng tối nhìn vừa u ám vừa khó ở, khẽ thở dài nói: "Tuyệt tình thế cơ à, xài xong rồi vứt, giờ đến làm việc cũng bắt đầu đề phòng tôi rồi..."
Hắn cười khẩy một tiếng, nghe mà thấy lạnh cả sống lưng.
Mắt thấy cái bản mặt lúc nắng lúc mưa, lật mặt nhanh hơn lật bánh tráng của hắn, mấy người trong lòng đều thót một cái, sợ giây tiếp theo hắn sẽ trước mặt bàn dân thiên hạ mà bật lại tổ gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play