Hoàng hôn buông xuống, những chiếc đèn lồng trong sân tỏa ra ánh sáng cam mờ ảo.
Bạch Tụng Âm đã dẫn đội ngũ chương trình đi tìm kiếm khách mời, còn Túc Vi Thanh ngồi trên băng đá hóng gió mát. Y quay sang nhìn Lục Nhung, người đang trầm tư suy nghĩ, rồi hỏi: "Lo cho con trai ông à?"
Lão Lục thở dài: "Dù có mắng nó là nghiệt tử đi chăng nữa thì cũng là con ruột mình nuôi lớn, sao có thể không lo được? Tôi chỉ muốn đập bớt cái tính kiêu ngạo của nó, để nó chủ động đi tìm Nhiên Nhiên giảng hòa. Nếu biết trước thành ra thế này, tôi nhất định đã không ép nó rồi."
Thấy ông ta phiền não như vậy, Túc Vi Thanh không những không an ủi mà còn thản nhiên nói: “Những rắc rối mà con trai ông gặp hôm nay đều do lời cầu nguyện của Túc Nhiên mà ra. Chỉ cần hai đứa nó xuất hiện cùng nhau, chuyện như thế này sau này chắc chắn không thể tránh khỏi. Cổ phiếu rớt giá thảm hại thế này, ông chắc chắn còn muốn đầu tư tiếp sao?”
"Làm gì có chuyện đó, Nhiên Nhiên không phải cổ phiếu rớt giá!" Đến nước này mà Lục Nhung vẫn kiên quyết tranh luận: "Ban đầu rõ ràng là lỗi của Lục Hoán Cẩm, thằng nhóc đó không chịu nhận sai cũng chẳng thèm giải thích, Nhiên Nhiên ghét nó là lẽ đương nhiên. Nếu tôi là Nhiên Nhiên, tôi cũng sẽ nguyền rủa cho nó ra đường là xe nổ lốp!"
Nghe ông ta bênh vực Túc Nhiên như thế, trong mắt Túc Vi Thanh ánh lên một nụ cười nhàn nhạt.
"Nếu đã vậy thì ông cũng không cần phải lo lắng nữa. Cả đời này chúng nó sẽ không gặp đại họa gì đâu, nhưng kiểu tự hại mình thế này thì vĩnh viễn không thiếu."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play