"À... A Hành." Kiều Dực cũng không dám chạy, cậu có linh cảm rằng nếu mình chạy thì có lẽ kết cục sẽ tệ hơn, dù con sư tử đực trước mặt đang bị thương không nhẹ.
"Nếu muốn tặng ta con mồi thì cứ tặng, ta đâu có nói không muốn." A Hành ngửi ngửi Kiều Dực, nhẹ nhàng liếm bờm của cậu, rồi nói: "Ngươi nhìn Mạc Nhĩ làm gì? Ngày nào cũng ở bên nó trong vũng nước, còn chưa đủ sao?"
Vì trên người A Hành có vết thương, hắn không thể ở dưới nước quá lâu, chỉ có thể nằm trên mặt đất nghỉ ngơi.
"..." Kiều Dực đại khái đã hiểu vì sao A Hành lại giận, hóa ra là đang ghen.
Cẩn thận nghĩ lại, mấy ngày nay vì chân sau bị thương, thực ra cậu cũng không ở trong nước cùng Mạc Nhĩ quá lâu. Nhưng A Hành ghen như vậy, cậu cũng có thể hiểu được, lập tức nói: "Hiểu rồi, ta sẽ tránh xa nó một chút."
Lúc này A Hành mới vui vẻ vẫy đuôi, thử dùng bờm cọ cọ vào Kiều Dực, nhưng cậu lặng lẽ né tránh. A Hành hụt một cú nhưng không tức giận, chỉ liếm liếm móng vuốt, đẩy con mồi về phía Kiều Dực, sau đó đặt cái đầu to đầy lông xuống đất, đôi mắt vàng kim luôn nhìn chằm chằm vào Kiều Dực, thỉnh thoảng đôi tai khẽ động một chút.
Mạc Nhĩ nhìn hai con sư tử đực ở phía này, thở dài một hơi, cảm thấy ngày tháng càng lúc càng khó khăn hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play