Thái độ của A Hành đối với Kiều Dực vốn đã đặc biệt, nên dù có đặc biệt thêm chút nữa, trong mắt Mạc Nhĩ cũng thấy rất bình thường. Nhưng trong mắt người ngoài như Saisen thì lại rõ ràng đến không thể rõ hơn.
“Điều ta tò mò hơn là, bọn nó rõ ràng chưa thành đôi, vậy mà đã bị đội nón xanh rồi.” Saisen suy nghĩ hồi lâu vẫn không hiểu nổi mối quan hệ giữa họ, hơn nữa buổi tối A Hành còn chen giữa Mạc Nhĩ và Kiều Dực để ngủ, ba con sư tử chen nhau ngủ, chỉ nhìn thôi cũng thấy nóng.
Kiều Dực không biết ba con sư tử kia đang làm gì, nhưng khi thấy Saien nhích lại gần, cậu liền đoán được con sư tử này lại nhịn không nổi muốn nói chuyện.
“Kiều Kiều.” Saien hạ giọng, nói nhỏ: “Ta có cái này muốn cho ngươi xem.”
“Cái gì?” Kiều Dực hỏi.
Saien nằm xuống, để lộ phần bụng đầy lông của mình, nó giơ móng lên móc móc, nói: “Bụng ta phình ra rồi.”
Nghe vậy, Kiều Dực theo bản năng nhìn xuống bụng mình. Dạo gần đây chỉ ăn mà không vận động, dù là sư tử cũng sẽ béo lên, Kiều Dực thở dài, may mà là sư tử, béo lên trông cũng không xấu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT