“Lựa chọn của ta có quan trọng không? Saisen muốn báo thù, tính cách của A Hành cũng không phải thứ ta có thể ngăn cản.” Kiều Dực nhìn rõ mọi chuyện quá mức, cậu bất đắc dĩ nói: “Ta nghĩ thế nào… chẳng có chút ý nghĩa gì cả.”
Mạc Nhĩ nhìn Kiều Dực một cái thật sâu, rồi nói một câu đầy ẩn ý: “Ta cảm thấy… có thể là ngươi đã đánh giá thấp…”
Nó chưa nói hết câu, Kiều Dực nhìn nó hỏi: “Cái gì?”
“Ta chỉ mong các người sớm giải quyết xong mọi chuyện. Qua mùa khô là tới mùa mưa rồi. Ta đã sáu tuổi…” Mạc Nhĩ khẽ thở dài: “Ta không phải Saisen, ta là một con sư tử đực bình thường.”
Nhìn thấy vẻ mặt bất lực đó của Mạc Nhĩ, Kiều Dực chợt nhớ đến bầy sư tử cái bị A Hành đuổi đi.
“Ngươi nghĩ là ta không muốn có sao?”Câu trả lời đó vẫn văng vẳng bên tai. Lúc này Kiều Dực cuối cùng cũng hiểu ra lý do vì sao Mạc Nhĩ mãi không có được bầy sư tử cái. Không rõ vì sao, cậu lại có chút thương cảm cho Mạc Nhĩ.
Dù sao thì, từ khi có Saisen, khoảng cách giữa Mạc Nhĩ và bầy sư tử cái… e là chỉ ngày càng xa hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT