“Đi qua bên này, tiếp tục đi về phía nam là vùng đầm lầy lớn.” Trước đó, Kiều Dực đã định dẫn hai con sư tử con đến đó. Trong điều kiện bình thường, đó là nơi có nhiều con mồi và nguồn nước dồi dào nhất vào mùa khô, nhưng đồng thời cũng nguy hiểm hơn nhiều. Tuy nhiên, Kiều Dực chỉ muốn dẫn sư tử con trốn ở đó, chỉ cần sống sót qua mùa khô là được.
Lúc còn làm việc trong tổ chức cứu hộ, cậu đã từng xem bản đồ khu vực này. Một khi đã xác định đây vẫn là thế giới trước kia của mình, thì địa điểm tự nhiên cũng không thay đổi.
“Đầm lầy lớn.” A Hành hơi dừng lại một chút, sau đó hỏi: “Làm sao ngươi biết?”
“Ta có…” Hai chữ “bản đồ” bị Kiều Dực nuốt lại ngay dưới ánh nhìn của đôi mắt sư tử vàng óng của A Hành. Với khả năng lý giải của A Hành, bản đồ có lẽ cũng sẽ bị hiểu thành một thứ gì đó rất kỳ lạ. Kiều Dực đổi giọng: “Ta nghe nói.”
“Nghe ai nói?” A Hành lại hỏi.
“Saien.” Ở đây chỉ có Saien không có mặt, hơn nữa nó đã “chết” rồi, xem như chết không đối chứng… Quan trọng nhất là Kiều Dực phát hiện, dù chuyện có hoang đường đến đâu, chỉ cần nói là Saien nói, dường như đều có vẻ hợp lý hơn.
Quả nhiên, A Hành trầm mặc một lát rồi quay đầu nhìn Saisen, hơi gầm nhẹ một tiếng. Saisen quay đầu lại hỏi: “Gì nữa đây?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT