Nó đột nhiên dừng lại, vươn lưỡi thô ráp liếm nhẹ lên mặt Kiều Dực, rồi hỏi: "Ta cũng chỉ là một trong số những con sư tử con mà ngươi từng nuôi thôi sao? Không có gì đặc biệt ư?"
"Không phải." Kiều Dực đáp. Trên thực tế, cậu đã từng cứu không ít sư tử, cả lớn lẫn nhỏ, nhưng chưa có con nào giống A Hành. Vào thời điểm đau khổ nhất, khi A Hành xuất hiện, dựa dẫm vào cậu, Kiều Dực mới tìm được một chút điểm tựa, một chút bình yên giữa lúc hoang mang.
Vậy nên, khi nhầm tưởng rằng con sư tử con ấy đã chết, khi nghe tin nó không còn nữa, sự cân bằng mà cậu cố gắng duy trì đã hoàn toàn sụp đổ.
"Lúc đó..." Kiều Dực ngừng một chút rồi nói: "A Hành, ngươi rất đặc biệt, là con sư tử không giống với bất cứ con nào khác."
Mạc Nhĩ khẽ động đậy hai tai, bất giác thở dài.
Nó đã bị ép nhường chỗ rồi. Bây giờ A Hành nằm chính giữa, Kiều Dực ở bên trái, còn Mạc Nhĩ ở bên phải. Trước đó, Mạc Nhĩ từng hỏi Saisen có muốn đến nằm cùng không, nhưng ánh mắt mà Saisen nhìn bọn họ vừa kỳ lạ, vừa ghét bỏ.
Thế là Saisen một mình nằm trên phiến đá, quay đầu đi, dường như không muốn nhìn họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play