“Ba ba.” Sáng sớm, Tiểu Ba và Tiểu Vĩ đã nằm lăn ra trong vòng tay của Kiều Dực, phơi bụng nhỏ mềm mại phủ đầy lông tơ, vừa liếm móng vuốt vừa nói: “Ba ba, liếm lông cho ta đi.”
Con sư tử con nghiêng đầu, cái lưỡi nhỏ bé thích thú liếm móng vuốt của Kiều Dực.
A Hành không có ở đây, nó đã trở lại chỗ ngủ cũ của mình, như thể cả đêm qua bị cái đuôi quất không ngừng, chỉ là ảo giác của Kiều Dực mà thôi.
“Đi uống nước cùng không?” Mạc Nhĩ như thể chẳng có gì xảy ra, nó đứng dậy đi đến bên cạnh Kiều Dực rồi nằm xuống, nhẹ nhàng cọ cọ vào đối phương, nói: “Đi uống nước đi, lát nữa còn phải tiếp tục lên đường.”
Nơi này nước không nhiều, chỉ cầm cự được vài ngày, cả đàn voi vẫn đang di cư, mùa khô mới chỉ bắt đầu, càng về sau sẽ càng khắc nghiệt hơn.
Kiều Dực ừ một tiếng, rồi cùng Mạc Nhĩ đi đến bên bờ nước. Hai con sư tử đực đi cùng nhau, khiến các loài động vật khác xung quanh đều cố gắng tránh xa. Khi Kiều Dực cúi đầu uống nước, một con voi con đứng gần đó tò mò nhìn sang nhưng không dám lại gần.
Con voi trưởng thành liền dùng vòi ngăn voi con lại, tránh để nó nghịch ngợm đi trêu chọc hai con sư tử đực.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT