Vết thương của Saien rất nghiêm trọng, máu ở bụng dù đã ngừng chảy nhưng vẫn còn rỉ ra chút ít. Lớp cơ bên trong đã bắt đầu viêm nhiễm và có dấu hiệu hoại tử. Móng vuốt của nó co quắp lại, dường như đang cố gắng cử động một chút.
“Đúng là mạng lớn.” Asius không khỏi kinh ngạc.
Saien vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, nhưng có thể lờ mờ nghe thấy vài câu nói. Nó vội vàng nhấc nhẹ chóp đuôi lên, ra hiệu rằng mình vẫn còn sống, vẫn có thể được cứu.
Aldre không ngờ mình là người duy nhất chưa từng được nó gọi là "anh trai". Điều này khiến nó có chút khó chịu, lập tức thả Saien xuống, vung đuôi sang một bên rồi nằm xuống nghỉ ngơi. Đã quá mệt mỏi, nó thở hổn hển, vươn lưỡi ra liếm móng vuốt.
Mặt trời chói chang trên cao, đồng cỏ khô cằn đến mức khó mà tìm thấy con mồi. Trước mắt chỉ toàn là những cọng cỏ úa vàng, thưa thớt đến mức không thể che giấu thân hình đồ sộ của bầy sư tử, điều này khiến việc săn mồi càng thêm khó khăn.
Tỉ lệ săn thành công của chúng cũng giảm đáng kể.
“Nghỉ ngơi thêm hai ngày đi.” Asius quét mắt nhìn xung quanh, dứt khoát quyết định: “Ít nhất ở đây vẫn còn đàn voi và đàn trâu rừng. Nếu thực sự không có lựa chọn nào khác, chúng ta có thể tìm một con trâu đơn độc. Nếu tiếp tục đi xa hơn, chưa chắc đã còn con mồi nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT