Trong lúc vô ý, hơi thở của anh khiến tai Khương Tri có chút ngứa, cô run rẩy một cái, hô hấp gần như ngừng lại. Nhìn vào đôi mắt ẩn chứa hàm ý của Tống Duẫn Hành, cô nghiêng đầu, hiểu chuyện hỏi: “Anh đói rồi sao?”
Nghe cô hỏi, Tống Duẫn Hành cười khẽ, tiếp tục nhàn nhạt nói: “Em đoán xem anh muốn ăn cái gì?”
Khương Tri hơi ngẩn người, hạ mắt nhìn chằm chằm đầu ngón tay, chậm chạp nói: “Anh muốn ăn cái gì?”
Tống Duẫn Hành lại cười, cánh môi cong lên, khẽ thì thầm bên tai cô một chữ.
Đầu Khương Tri vang lên một tiếng sấm, từ cổ đến vành tai đều nổi một tầng da gà, lại đỏ hồng như tôm luộc.
“Anh, anh đừng có như vậy.” Khương Tri lắp bắp nói không thành câu, khuôn mặt nóng như lửa đốt.
Thì ra câu nói của người này còn có hàm ý khác, uổng công cô còn muốn mời anh ăn một bữa thật lớn, không ngờ từ đầu người này đã cố ý hiểu theo ý khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT